NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 157

Đầu óc mình thật là ngớ ngẩn!- "Nếu số phận ngoan ngoãn hơn!" Ta
phải bắt nó phục vụ mình chứ!

Mà muốn thế thì không phải cứ ngồi triết lý suông, phải chiến đấu, phải
tiết kiệm từng phút và nếu cần vẫn phải chờ đợi, chờ đợi nữa, cắn răng lại,
thản nhiên dạo quanh miệng vực thẳm, nơi có thể trượt chân ngã xuống bất
cứ phút nào. Ngay bây giò chúng cũng có thể ập vào phòng anh và mọi việc
sẽ đi đứt.

Nhưng dầu sao đi nữa anh cũng chưa đến nỗi gian khổ như những
người đang phải nai lưng làm lụng dưới hầm sâu quanh vùng Xanh Rê-mi.
Nếu Hen-rích hành động thận trọng, anh vẫn có thể thấy ngày chiến thắng
rực rỡ. Bởi vì, tất cả đều tùy ở bản thân anh, lòng gan dạ, tài khéo léo, trí
thông minh của anh. Còn những tù binh Nga, Pháp, Tiệp, Ba-lan đã mất hết
hy vọng được trông thấy mặt trời, được thở hít không khí mát lành, nhìn
ngắm cảnh đẹp thiên nhiên, trở về Tổ quốc gặp lại bà con, bạn bè, ruột thịt;
những người đó có thể làm gì để tự cứu mình?

Và họ vẫn phải làm việc cho quân thù, sản xuất những thứ súng cối mới
cho chúng, những loại đạn nguy hại hơn, mặc dầu mỗi quả đạn được làm ra
là một phút bản thân họ tiến gần đến cái chết hơn. Cái chết của những con
người bị nhốt dưới hầm sâu thật là dễ sợ!

Lút thế mà khá, hắn đã nói toạc ra về cái nhà máy xây ngầm dưới đất.
Chính Hen-rích chiến đấu cốt để thủ tiêu những trại giết người ấy. Không,
anh không được quyền mệt mỏi và nghỉ ngơi. Anh không có quyền nghĩ đến
hệ thần kinh của mình. Bởi vì, mỗi lần, anh làm xong một nhiệm vụ là thắng
lợi lại đến gần thêm một bước. Như vậy, cũng nhằm báo thù cho những
người mà có lẽ trong khi anh đang nằm nghỉ thế này thì họ đang bị thiêu xác
trong lò hỏa táng.

Anh không được phép nghỉ ngơi bây giờ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.