NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 176

véc thật là hợp lý.

Mi-le xoa xoa tay khoái chí khi nhớ đến cử chỉ ngoại giao láu cá của
mình trong buổi họp ở phòng lão trung tướng E-véc. Hắn tuyên bố:

"Tôi không đồng ý để trung úy Hen-rích liều mạng tham gia vào việc
bắt giam bọn thủ phạm, vì nhất định chúng sẽ kháng cự điên cuồng. Tốt hơn
là giao cho ông ấy việc bắt giam Giu-le Lê-véc. Màn kịch này chả có gì
nguy hiểm. Hơn nữa, Trung úy đã biết mặt tên này cho nên việc ấy càng dễ
dàng thêm và đỡ nhầm lẫn. Tôi xin đảm nhiệm cuộc lùng bắt ỏ Pông-tơ-ma-
phơ-rế.

Nói thế có khôn ngoan không nào? cả sư đoàn trưởng E-véc lẫn tham
mưu trưởng Cun đều tán thành. Như vậy, Mi-le sẽ thành ra vị anh hùng,
chiếm công đầu trong trận này. Còn Hen- rích thì sẽ bị gạt ra rìa.

Nhưng đáng lẽ Trung úy phải về đến nhà rồi chứ. Đã 10 giờ, mà anh ta
đi từ 7 giờ. Đi xa 60 cây số... Phải quay về lâu rồi mới đúng. Hay có thể...
Bất chợt Mi-le toát mồ hôi khi sực nghĩ rằng có thể Hen-rích đã gặp nạn như
hai tên sĩ quan trước đây. Nếu thế thì xin vĩnh biệt công danh sự nghiệp,
vĩnh biệt nước Pháp hoa lệ. Béc-gôn không đời nào tha tội cho hắn đâu.
Đành phải cuốn gói sang Nga và như thế có nghĩa là đến ngày tận số.

Mi-le nhảy phắt dậy và lấy hết sức ấn mạnh nút chuông.

- Phái ngay một tiểu đội mô-tô đi đón trung úy Hen-rích! - Hắn quát
bảo tên bí thư vừa ló mặt vào phòng.

Nhưng mô-tô chưa kịp mở máy thì chiếc ô-tô "O-oen Ca-pi- tan" của
Hen-rích đã chạy tới sở mật thám S.S., Mi-le nhìn qua cửa sổ thấy chiếc xe
liền vội vàng ngồi vào bàn và cắm đầu xuống tấm bản đồ vạch kế hoạch
hành binh nay mai. "Để cho gã thấy là mình không bỏ phí thời gian". Đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.