NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 178

- Phải, hình như trong thư hắn cũng đã bảo rằng nhân dân địa phương
không ưa gì hắn, và thường nói cạnh khóe tỏ ý nghi ngờ - Hen-rích lơ đãng
nói - Có lẽ là hắn bị rình từng bước một.

- Thế này thì hỏng bét hết. Nhưng tên nào biết được lá thư mật báo này
tất nhiên chúng sẽ tin cho du kích - Mi-le tái mặt rên rỉ.

- Tôi mà ở vào địa vị ông thì sẽ không để mất một phút nào - Hen-rích
khuyên hắn.

- Ông nói đúng lắm! Đúng lắm!- Mi-le cuống cuồng chạy ra cửa gọi tên
bí thư.

- Báo động! Báo động ngay tức khắc!
Năm phút sau, đội quân s.s. đã ngồi trên ô-tô vận tải chạy băng băng
trên đường phô chính Xanh Rê-mi về hướng Pông-tơ-ma-pơ-rê.

... Sáng sớm thì Mi-le quay về. Mặt hắn méo như bị, chiến lợi phẩm
duy nhất của cuộc vây càn là xác hai tên sĩ quan nằm sóng sượt trên chiếc xe
đi đầu. Lê-véc đã nói đúng, tụi s.s. tìm ra xác hai tên này dưới gốc cây sên.
Nơi vùi xác chúng được ngụy trang rất khéo léo. Không bắt được hai du
kích đã nhúng tay vào vụ đánh úp sĩ quan Đức mà Lê-véc đã khai tên trong
thư. Chẳng thấy mặt họ ở trong làng. Không những là họ mà thậm chí cả gia
đình, thân thuộc họ đều trốn biệt tăm hơi.

Khi Lút báo tin thất bại của Mi-le cho Hen-rích biết, anh vờ thở dài ái
ngại. Nhưng ngay sau đó mặt anh lại tươi lên.

- Nào, bây giờ, tôi mới đi phép đây!

- Không được, Trung tướng bảo rằng anh đợi chừng hai hôm nữa - Lút
làm anh cụt hứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.