NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 179

Tuy vậy E-véc chả nói gì cả. Mà Hen-rích cũng chẳng hỏi.

Hai ngày trôi qua nhưng vấn đề đi phép của Hen-rích vẫn chẳng được
đả động đến. Tới hôm thứ ba, trước bữa ăn trưa, anh định lái xe đi dạo một
lát. Hôm ấy, không có công việc gì nhưng anh cứ báo cho Lút biết.

- Được, anh cứ đi dạo thôi - Hắn gật đầu - chỉ cần đừng về ăn trưa
muộn nhé. Trung tướng đã dặn tôi rằng phải bảo anh về ăn cơm đúng giờ.

- Thế thì đành hoãn buổi đi chơi sang hôm khác. Có thể trước khi ăn
cơm Trung tướng sẽ giao cho tôi nhiệm vụ gì cũng nên. Anh không biết có
việc gì à?

Lút nhún vai.

- Đại úy ạ, anh hãy nghe tôi nói. Hình như những ngày gần đây anh đối
với tôi không được thân thiết lắm thì phải?

- Anh căn cứ vào đâu mà trách tôi như vậy?

- Căn cứ vào chỗ anh ăn nói úp úp mở mở. Chắc anh thừa biết là vì sao
Trung tướng còn giữ tôi lại chưa cho đi phép mà không chịu nói ra. Chắc
anh thừa biết là tôi cần đến Câu lạc bộ đúng giờ ăn cơm để làm gì mà anh
vẫn im lặng, lại còn mỉm cười ra vẻ bí mật... Đáng lẽ trả lời câu hỏi thì anh
lại nhún vai.

- Nam tước thân mến ạ! Tôi muốn chơi một vố bất ngờ đấy thôi! Hãy
tin là nếu có việc gì không hay thì tôi đã báo trước cho anh biết ngay.

- À, nếu quả vậy thì tôi xin rút lui ý kiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.