NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 186

níc mới mỉm cười.

- Thế thì thanh minh theo quyền hạn của một học sinh. Vậy cô giáo dạy
bảo tôi những gì trong thời gian nghỉ phép nào?

- Chả lẽ anh lại cần lời dặn dò của tôi hay sao? Anh đi về thăm mẹ và...
em gái cơ mà. Chắc hẳn họ sẽ săn sóc anh rất chu đáo.

- Tại sao cô ngập ngừng khi nói đến hai chữ "em gái"?

- Tôi không thể tưởng tượng rằng có thể gọi một cô gái chưa quen biết
bằng em gái được. Chính anh nói là chỉ trông thấy cô ta một lần từ hồi mới
lên bảy... và hơn nữa chưa có ai đem tặng em gái những quà quý như thế.

- Hóa ra cô chẳng chúc tôi câu nào à?

- Chúc anh ăn ở cho phải đạo và... chong chóng trở lại đây.

- Xin phấn khởi thực hiện hai lời khuyên của cô...

Hen-rích bắt tay Mô-níc rồi vội vã bước ra.

"Phải chăng nàng yêu ta!" - Dọc đường ra ga anh cứ suy nghĩ vẩn vơ.
Lòng anh pha trộn cả vui lẫn buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.