NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 185

- Ổ, thưa Nam tước, ông thật đáng yêu. Chúc ông chóng trở lại đây.
Chúng tôi rất mong ông đấy, tôi sẽ gọi Mô-níc vào ngay.

Bà chủ tất cả chạy đi tìm con gái. Hen-rích ngồi vào bàn đợi. Hết phút
này sang phút khác mà chả thấy bóng Mô-níc. Cuối cùng khi Hen-rích đã
thất vọng tưởng là không được gặp nàng thì Mô-níc mới ló mặt ra.

- Thưa ông Phôn Gôn-rinh, ông muốn gặp tôi ạ?- Nàng lạnh lùng hỏi.

- Làm gì mà trịnh trọng như vậy? Tôi phạm tội gì với cô mà đến nỗi cô
chả thèm nhìn mặt tôi nữa?

Nàng đứng đầu cúi gằm, mắt nhìn xuống đất, mặt tái nhợt, buồn bã.

- Ngược lại tôi rất cảm ơn hành vi nghĩa hiệp của ông...

- Tôi sắp đi phép và ghé lại từ biệt cô.

- Thế ông đã từ biệt các bà đã đến nồng nhiệt chúc mừng ông trong dịp
nhận lon mới và huân chương "chữ thập sắt" chưa?

Trong giọng nói cố ý tỏ ra lạnh lùng có đượm mùi chua chát.

- Mô-níc, cô giáo dịu hiền của tôi, tôi có thèm để mắt tới họ đâu kia
chứ! Họ vừa dẫn xác đến là tôi cùng anh Lút ra về ngay.

- Anh thanh minh với tôi đấy à?

- Hình như cô có ý trách tôi...

- Tôi trách anh theo quyền hạn của một cô giáo - Từ nãy đến giờ, Mô-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.