NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 187

LŨ THUYỀN CHÀI VÀ ĐÀN CÁ

Béc-gôn nhận được bức điện báo tin Hen-rích về Mu-khen lúc đêm dã
khuya. Lão sửa soạn rời tòa nhà Tổng hành dinh để về nghỉ sau một ngày
dài cặm cụi làm việc.

Lão mong ngóng bức điện này từ lâu, lão đã xoay xở đủ cách để cho
Hen-rích chóng được về thăm nhà. Nhưng bây giờ việc này lại đâm ra không
hợp thời. Hiện nay lão không thể nào về nhà được, còn En-da và Lô-ra thì
chả hiểu có làm nổi trò trống gì không?

Béc-gôn cầm bức điện trong tay, gieo mình xuống cỗ ghê bành ngồi
suy tính. Biết bao nhiêu kê hoạch, bao nhiêu ước mong, hy vọng lão đã đặt
vào chuyến về thăm nhà lần đầu của Hen-rích mà nay bỗng xảy nên cơ sự
này! Gã con nuôi đến đúng vào lúc mà bố nó không thể nghỉ được dù là một
ngày.

Béc-gôn đã mấy bận viết thư báo cho vợ biết việc Hen-rích sẽ về chơi.
Hai vỢ chồng đã ước hẹn rằng lão sẽ cố thu xếp về nhà trong dịp này. Thế
mà bây giờ lại phải đánh điện báo rằng đừng đợi lão. Chả nhẽ bao nhiêu kế
hoạch của lão sẽ tan thành mây khói chỉ vì hiện nay ở Tổng hành dinh công
việc bù đầu hơn bao giờ hết? Chả nhẽ không nghĩ ra kế gì hay sao? Nhưng
suốt cả cuộc đời lăn lộn trong nghề do thám lão chưa hề lần nào gạt bỏ lợi
ích công tác chỉ vì việc gia đình.

Béc-gôn bước vào đời gián điệp đã hai mươi tám năm nay. Có phải
đúng hăm tám năm không nhỉ? Nhưng trí nhớ của lão còn ghi sâu cái ngày
mà lão, một sĩ quan trẻ tuổi, sang Viên để luồn vào Bộ tham mưu liên quân
Hung - Áo và thường xuyên mật báo cho cấp trên của mình là thượng úy
Bơ-ran-ta về tinh thần thái độ của của sĩ quan tham mưu.

Chao ôi! Hồi ấy lão đã ôm ấp bao nhiêu mộng đẹp về con đường công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.