NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 197

En-da lấy cớ rằng Hen-rích đi đường xa tới cần được nghỉ ngơi, còn mụ và
Lô-ra thì phải xem những món quà tặng, rồi gọi con gái vào phòng riêng. Ả
này đồng ý ngay vì cũng chưa được xem kỹ những tặng phẩm mà Hen-rích
mang về. A ướm thử nào áo dài, nào giày, ướm các loại vải vào da xem có
ăn màu không. Lô-ra mải đeo vòng cổ cho nên những lời mẹ nói cứ lọt vào
tai này lại bay ra tai nọ. Mụ En-da đâm ra tuyệt vọng khi thấy lời khuyên
bảo của mình chả thấm nổi vào óc con. Do đó, phải giở đến biện pháp cuối
cùng:

- Này, cô chớ quên rằng hôm nay người ta là anh nuôi cô, nhưng ngày
mai có thể là người yêu, rồi có thể trở thành chồng cô nữa đấỵ.

Lô-ra ngồi ngây ra trước câu nói đột ngột rồi nhanh như cắt chồm lên
bá lấy cổ mẹ.

- Trời đất ơi! Sao mà mày còn ngây thơ thế! Trẻ con, thật trẻ con! - Mụ
En-da ái ngại vuốt tóc con.

Phải, mụ đã hành động rất hợp lý, đã lật mọi quân bài ra trước mắt con
gái bà. Á con gái bắt đầu trở nên nghiêm trang, chăm chú ngồi nghe những
lòi dạy bảo của mẹ. Được làm Nam tước phu nhân Phôn Gôn-rinh, được làm
vợ chàng sĩ quan đẹp trai này, còn gì bằng! Từ nay ả sẽ vâng lời mẹ trong
mọi việc và sẽ kể lại nguyên văn những câu mà Hen- rích nói riêng với ả
cho mẹ biết. A sẽ xin làm tròn mọi điều như lời cha mẹ dặn...

Hen-rích khoan khoái cởi quần áo ngoài và ngả lưng xuống giường.
Mệt bở hơi tai! Trước đây, Hen-rích chưa hình dung được cái nạn trong nửa
ngày trời phải rong chơi với một ả ngu ngốc và một mụ mẹ lăng xăng câu
chồng cho con gái. Cứ nói chuyện vói lão Béc-gôn mà hay hơn. Lão này thế
mà còn tế nhị, khôn khéo hơn. Hen-rích đã ghê tởm tấn đại kịch này lắm rồi,
nhưng không biết làm thế nào hơn được. Phải kiếm cách kéo dài nó ra để
khỏi đứt đoạn mối quan hệ với Béc-gôn, nhất là hiện nay khi lão đã đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.