NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 224

đã đặt xuống trước mặt hắn tập ngân phiếu mới toanh và nhấn mạnh rằng sẽ
còn món hậu tạ nhiều hơn thế nữa thì tên này trở nên rất niềm nở, sốt sắng.

- Theo tôi thì hai tuần chắc cũng không phải là lâu quá? - Hắn lễ phép
hỏi Hen-rích.

- Vừa khớp với yêu cầu của chúng tôi.

Nửa giờ, sau cuộc nói chuyện với tên sĩ quan này Hen-rích gọi dây nói
cho E-véc và báo trước là có thể trong hai tuần nữa sẽ mua xong "xì gà".
Lão ta mừng quýnh lên.

- Huân chương rồi! Nam tước, thế nào anh cũng được thêm huân
chương nữa! Tôi cam đoan như vậy! - E-véc reo to vào ống nói.

Đúng một giờ trưa, Hen-rích đã có mặt ở tiệm ăn. Một ả người Đức
bưng thức ăn tới, dưới lóp son phấn dày bự, ả cố giấu cái tuổi trẻ đã tàn tạ vì
cuộc đời lăn lóc trong các tiệm ăn.

Vài ba câu khen nịnh của Hen-rích cũng đủ khiến ả sướng mê người. Á
tán phét huyên thuyên, than vãn xa xôi về thân phận cô đơn của mình. Khi ả
thu dọn bát đĩa và lui ra, Hen-rích liền mở hé cánh cửa và ngồi trong phòng
ung dung uống cô-nhắc.

Hai giò kém mười, có hai tên Giét-ta-pô sục vào phòng ăn của Gác-ne
trong năm phút rồi quay ra hành lang. Nhác thấy cửa phòng đối diện hé mở,
bọn Giét-ta-pô liền nghênh ngang bước vào chả thèm gõ cửa.

- Xông xáo như vậy là nghĩa làm sao nhỉ?- Hen-rích giận dữ hỏi.

- Thưa Thượng úy, chúng tôi có bổn phận kiểm tra giấy tờ của ông -
Tên già hơn đeo lon trung sĩ đáp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.