NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 253

- Thôi, thôi! Không cần thế! - Mô-níc chối đây đẩy - Có thể chị ấy
đứng trong cửa sổ nhìn ra và ai biết được chị ấy sẽ nghĩ ra sao!

Hen-rích tủm tỉm cười, nhìn Mô-níc. Hai hàng lông mi của nàng vội
vàng hạ xuống.

Sau khi Mô-níc đi rồi, Hen-rích liền báo cho Phen-ne biết là hôm nay
anh sẽ ra về bằng xe ô-tô và chỉ dẫn cho hắn cách bảo vệ đoàn tàu. Còn một
ít thời gian nữa để ghé qua Lem-ke. Tên này tiếp anh hết sức kính trọng và
niềm nở. Nhưng hắn phàn nàn là chưa mò ra dấu vết thủ phạm vụ ám sát ở
tiệm ăn"Xa-voa".

Hen-rích tỏ ý tiếc anh phải trở về, nên không thể giúp sở giét-ta-pô tìm
ra hung thủ được.

Hai giờ sau khi Hen-rích đi xe tới chỗ hẹn thì trời đổ trận mưa thu như
trút nước.

Mô-níc chưa đến và Hen-rích quyết định đánh xe chạy quá lên quãng
nữa để khỏi phải đỗ ở góc phố, cốt tránh sự chú ý của mọi người.

Chạy qua hai ngã tư anh chợt trông thấy cái bóng dáng quen thuộc và
bên cạnh là một người đàn bà cao lớn, tóc vàng hoe, khoác áo mưa lên vai
nàng. Hen-rích toan hãm xe lại nhưng sực nhớ là mình mặc quân phục nên
đành cho xe chạy tiếp vòng sang phố khác và quay về chỗ hẹn. Mô-níc đang
đợi anh.

- Cô từ chối không khoác áo mưa là dại đấy. Nó sẽ có ích cho cả hai ta.

- Chả lẽ... chả lẽ... Mô-níc giận dữ trợn mắt - Anh không có quyền theo
dõi tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.