NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 251

và không tiện. Nên Mô-níc bắt đầu nói huyên thiên về chuyện đi đường, cô
kể cho thật hấp dẫn và bối rối trước sự bất lực của mình. Song Hen-rích
cũng cảm động không kém. Câu chuyện sôi nổi về vụ nổ mìn ở tiệm ăn "Xa-
voa" đã giúp hai người vượt qua chỗ bí. Mô-níc ngồi nghe, mắt ngó xuống
đất. Nàng sợ rằng Hen-rích sẽ đọc thấy trong mắt mình một cái gì khác hơn
sự tò mò thông thường. Nhưng khi Hen-rích nói là suýt bỏ mạng, nàng bỗng
rùng mình.

- Tôi vẫn thấy lạnh - Nàng lấp liếm.

- Cô lấy tạm tấm áo này mà khoác nhé.

Hen-rích nói xong, sắp cởi áo vét thì chợt có tiếng gõ cửa rất mạnh bên
phòng của Cuốc. Hen-rích đặt ngón tay lên môi ra hiệu cho Mô-níc yên
lặng.

- Thượng úy Phôn Gôn-rinh có trong phòng không?- Một giọng the thé
hỏi.

- Thưa Thượng úy, ông tôi đi đâu rồi ấy.

- Thế sao mày lại ở đây, Cuốc? Mày phải thuyên chuyển sang mặt trận
phía Đông kia mà?- Giọng nói ấy lại vang lên.

- Thượng úy Phôn Gôn-rinh đề nghị giữ tôi lại làm cần cụ cho ông ấy.

- Chắc ông ta không biết mày là thằng khốn kiếp nào! Nhưng tao sẽ nói
lại với ông ta... Còn bây giò thì nghe đây và đừng có tai nọ xọ tai kia đấy
nhé. Thưa với Thượng úy rằng đoàn tàu 787 ngày mai sẽ khỏi hành vào lúc
8 giờ tối. Nếu ông ta muốn đi với chúng tao thì phải báo trước để chúng ta
dành sẵn cho một buồng. Rõ chưa? Sáng mai tao sẽ gọi dây nói cho ông ấy,
thằng nõm ạ, vì nhất định mày nói lại thế nào cũng nhầm bét cho mà xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.