NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 265

- Chúng mình vẫn cứ mừng thầm với những hy vọng hão mãi. Sau cuộc
nói chuyện với lão Thiếu tướng tôi càng tin chắc

vào điều đó hơn. Nếu có cơ hội thoát đi chăng nữa, nhưng chúng không
giao những bản vẽ bí mật kia cho tôi thì ăn thua gì.

- Nhưng những bộ phận máy đang được đóng hòm và chất vào xe
ngầm. Chẳng lẽ làm như vậy để rồi bỏ lại đây, dưới hầm này hay sao. Bây
giờ anh em đang chở những hòm ấy theo con đường sắt đi đến một địa điểm
khác. Trong vòng một tháng mà chúng đã cho cậu, cần phải lợi dụng cơ hội
để tránh những hành động liều lĩnh nguy hiểm cho tính mạng... Phụ trách
việc đóng hòm là hai đồng chí của ta, Rô-be và Va-stáp. Hôm nay tớ sẽ bàn
bạc với các cậu ấy.

- Chúng ta có thể làm tan vỡ tổ chức bí mật này.

- Chúng mình tổ chức nó để đấu tranh. Mà đấu tranh thì phải mạo hiểm.
Nhiệm vụ của chúng mình là hết sức giảm bớt sự mạo hiểm ấy. Nhưng đó là
công việc của ủy ban, chứ không phải của cậu đâu.

- Nhưng vì sao tôi lại là một trong những người được cái may mắn
thoát thân cơ chứ? Anh Giu-lơ, và Rô-be còn có thể làm được bao nhiêu
việc có ích cho sự nghiệp chung. Anh nắm những đầu mối liên lạc rộng rãi
và đã làm công tác bí mật lâu năm rồi, còn tôi chỉ là một cán bộ tầm thường
của phong trào kháng chiến mà thôi.

- Trong trường hợp này cậu là một người có thể giúp ích cho sự nghiệp
của chúng ta nhiều hơn ai hết. Cậu là kỹ sư, mà nhiệm vụ chính của chúng ta
là phải chuyển giao tài liệu bí mật về thứ vũ khí mới này. Cho nên thay mặt
ủy ban tớ ra lệnh cho cậu: Hãy giả vờ cúi đầu nhận phúc lành của lão Thiếu
tướng đã ban cho...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.