NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 296

cả sự nghiệp công danh, và có thể, là cả tính mệnh nữa!

- Sáng mai tôi sẽ đưa ông một lá thư do tôi viết cho ba tôi, ông sẽ tự tay
gửi lấy.

Mi-le nắm chặt tay Hen-rích hồi lâu.

Đêm ấy tròi bỗng đổ mưa nên kế hoạch đặt ra lúc tối phải hoãn lại. Cơn
mưa thật hợp thời, vì Hen-rích còn nhớ là mình đã hứa viết thư cho Béc-gôn.
Anh ngồi vào bàn, lần này anh viết rõ dài. Sau khi báo cáo qua tình hình
công việc lùng bắt của mình, anh đề nghị thiếu tướng thông cảm với hoàn
cảnh khó khăn và gia hạn thêm cho một tuần nữa.

Hen-rích không dán phong bì, và bảo Cuốc mang bức thư đến cho Mi-
le ngay lập tức.

- Khi quay về, cậu bảo bà Tác-van hoặc cô Mô-níc chuẩn bị cho cái gì
để mang theo ăn đường nhé.

- Thưa cô ấy ốm đã hai ngày hôm nay rồi ạ...

- Thật bậy quá, sao cậu không bảo tớ từ chiều hôm qua. Khi tớ ốm, cô
ấy đã hết lòng chăm sóc, bây giờ cô ấy ôm, tớ cũng chẳng sang thăm được!

- Thưa Thượng úy, hôm qua thầy trò ta về muộn quá đấy ạ!

- Bây giờ thế này nhé: Tớ sẽ sang chỗ cô ấy để xin lỗi về sự sơ suất
này, độ mười lăm phút, còn cậu thì mang thư đi rồi chuẩn bị lên đường.

- Thưa Thượng úy sẽ xong ngay! Bao giờ Thượng úy quay về mọi việc
sẽ đâu vào đấy cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.