NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 299

Hen-rích vờ không nhận thấy sự cảm động và bối rối của cô gái. Anh
đối xử thân mật như thường ngày, nên Mô-níc lập tức quên hết mọi điều
nghi ngại của mình. Nàng bồi hồi sung sướng vì Hen-rích đã có mặt ở đây,
vì hai người trò chuyện một cách tự nhiên, thoải mái vì đôi mắt của Hen-rích
đang ngắm nàng.

Thật cũng khó lòng mà không ngắm Mô-níc được. Làn tóc mềm mại
tỏa quanh đầu. Trên nền áo gối trắng tinh mớ tóc kia y như một chiếc khung
đen huyền quí giá ôm lấy khuôn mặt xinh xắn của nàng.

- Mô-níc! Hôm nay trông cô lộng lẫy thật.

- Anh nói câu đó đến những hai lần rồi đấy!

- Thế mà, tôi có thể nói thêm lần thứ ba nữa kia.

- Me ơi ngưòi ta đang chòng con của me đấy! - Mô-níc, nói to sang
phòng bên cạnh, nơi mẹ nàng đang lúi húi với công việc.

- Chòng con ấy à? Không bao giờ mẹ tin được điều đó! - Bà Tác-van
hiện ra trên ngưỡng cửa, tay bê một đĩa nho.

- Tôi bảo là hôm nay cô ấy thật là lộng lẫy đấy ạ.

- Ồ, mặt em nó nhợt nhạt thế kia mà ông bảo! Giá mà ông trông thấy
em dạo làm lễ Kiên tín nhỉ. Thong thả đã, tôi sẽ cho ông xem tấm ảnh của
em nhé.

- Đây này, Nam tước xem - Bà Tác-van đưa cho Hen-rích tập ảnh gia
đình mở sẵn ngay trang có ảnh của Mô-níc chụp trong ngày lễ Kiên tín.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.