NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 300

Hen-rích ngắm nghĩa và suýt bật kêu lên. Bà Tác-van mỉm cười hài
lòng - bà tin chắc là hình ảnh con gái bà đã gây được một ấn tượng vô cùng
mãnh liệt, nên bằng con mắt trang trọng, lúc bà nhìn Mô-níc, lúc thì nhìn
Hen-rích. Còn Hen-rích thì chưa chịu rời mắt khỏi tấm ảnh xinh xinh. Cái
vật anh đang ngắm đã làm cho toàn thân anh run lên bần bật. Ngay đến anh,
một con người đã được rèn luyện vững vàng, đã từng quen với mọi việc bất
ngờ, mà không nén nổi xúc động. Chính không phải cái sắc đẹp giữa tuổi
dậy thì của Mô-níc khiến Hen-rích sững sờ đến thế, mặc dầu tấm thân ngà
ngọc của nàng tắm trong một màu trắng muốt tuyệt đẹp. Hen-rích kinh ngạc
vì một lẽ khác. Ai ngờ được là Pôn đang đứng sờ sờ bên cạnh Mô- níc đó.
Không thể nhầm được.

- Vì sao mà từ trước tới nay cô không cho tôi xem tấm ảnh tuyệt diệu
này, cô Mô-níc. Cô phải nộp tiền phạt đấy, nào bỏ tiền ra ngay lập tức đi.

- Ơ phạt gì cơ chứ?

- Thôi, phạt vạ khó khăn lắm! Tôi bắt đền cô phải kể lại cho tôi nghe tất
cả về những ai đã chụp ảnh chung với cô.

- Thế thì anh ngồi xuống đây vậy, trên chiếc đi-văng này này, để tôi
trông thấy chứ - Mô-níc nhoẻn miệng cười, đồng ý.

Hen-rích bắt đầu giở tập ảnh. Mô-níc giới thiệu từng tấm một, lúc thì
đùa cợt, lúc thì nghiêm nghị. Lấy làm thú vị với trò chơi đó, bà Tác-van
cũng dịch chiếc ghế của mình lại gần giường. Sau một lúc ngắm tấm ảnh của
người thanh niên trong bộ quân phục quân đội Pháp, Hen-rích hết sức ngạc
nhiên vì đó chính là một trong hai người du kích mà anh đã tha cho lúc bắt
gặp họ trên cao nguyên.

- Thằng Giăng, con trai tôi đấy, nó bị mất tích rồi - Bà Tác- van mỉm
cười giải thích. Hen-rích nhìn vào đôi mắt bà và hiểu rằng người đàn bà này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.