NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 336

Về đến nhà, Hen-rích chạy ngay đến chiếc va-ly có món tặng phẩm của
thiếu tá Sun cất cẩn thận trong phong bì- đó là ảnh của tướng Đa-ni-en đứng
trước tấm bản đồ. Nhưng anh không ngắm ảnh. Mà chỉ chăm chú ngắm
dòng chữ đề, đối chiếu với những nét chữ của bức thư nặc danh vừa rồi.
Đúng lắm, không thể nhầm được - kẻ viết bức giác thư kia, chính là thiếu tá
Sun như Hen-rích đã đoán.

HEN-RÍCH THI HÀNH BẢN ÁN

- Em yêu của anh ơi, em đối xử không khéo một tí nào cả! Em chớ
quên rằng em đang ngồi cạnh người chồng chưa cưới của mình đã đến đây
để chạm cốc với em. Thế mà em cứ nhìn anh tựa hồ như chúng mình đã cưới
nhau hàng chục năm rồi ấy, thật anh chỉ muôn ném cái chai này vào đầu em
thôi.

- Anh Phơ-răng-xoa! Cứ đùa dai như đỉa ấy, lúc nào anh cũng đùa,
thậm chí đến lúc này mà còn đùa được! Thôi, anh nói cho em biết, vì sao mà
chị Lút-vin lại đến đây giữa lúc nguy hiểm thế này?

Mô-níc vô cùng kinh ngạc trước tin "bà chị họ" từ Bông-vin đến nên
nàng không thể giấu được nỗi lo lắng của mình.

Em hãy cười lên... nốc cho cạn chén đi. Bọn nó đang để ý đến chúng ta
kìa! Anh lẩn vào quán rượu này thật là liều lĩnh. Ấy, thế mà hay đấy! Bây
giờ thì em đã thật sự giống như một đứa con gái mà lúc nào trong tâm hồn
cũng vương vấn một mối yêu đương rồi... Em ngạc nhiên không hiểu tại sao
mà Lút-vin lại đến giữa lúc này à? Tại vì cuộc đấu tranh với quân xâm lược
đã đến giai đoạn quyết liệt. Trong trường hợp ấy cần phải được thường
xuyên liên lạc với Bông-vin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.