NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 344

Mô-níc bước về phía trước và vấp phải một cái nhìn cảnh cáo nghiêm khắc.
Mấy tên Giét-ta-pô dẫn Lút-vin đi mất hút vào một cửa phụ.

Mô-níc chỉ còn đủ sức để tự nén lòng khỏi kêu lên và khỏi run bần bật
khi chúng đưa Lút-vin qua mặt nàng. Trưóc mắt nàng mọi vật đều quay
cuồng. Nàng tựa người vào bức vách của quán sách cho khỏi ngã.

- Về nhà đi và đừng giở trò dại dột ra đây! - Hình như từ xa vẳng lại
tiếng thì thầm giận dữ của Phơ-răng-xoa.

Mô-níc quay ra và thẫn thờ bước đi.

Đến khách sạn, Phơ-răng-xoa mới đuổi kịp nàng.

- Anh vào cổng sau nhé - Phơ-răng-xoa chạy đi và khuất sau cửa lớn.

Sự việc vừa xảy ra như một giấc mơ khủng khiếp đối với Mô-níc. Nàng
sẽ bước vào phòng riêng, vào cái pháo đài bé nhỏ của nàng, và ảo ảnh ghê
rợn chắc sẽ biến mất hết. Không, đây là sự thật, Phơ-răng-xoa đang ngồi trên
ghế, mặt anh tái nhợt, nhớn nhác.

- Anh Phơ-răng-xoa, chúng ta có thể giải thoát cho chị Lút- vin được
không? Vì chúng ta cũng khá đông cơ mà. Cứ lọt vào sở Giét-ta-pô, đánh
tháo cho chị ấy!

Phơ-răng-xoa mỉm cười chua chát:

- Chính anh đến đây để dặn trước em điều đó đấy: Không được để lộ
cái gì ra trong khóe mắt, trong thái độ, trong dáng điệu! Việc bắt Lút-vin có
thể là đột ngột, nhưng chưa chắc chúng đã mò đúng dấu vết. cần phải luôn
luôn sẵn sàng. Em hãy xem lại tất cả giấy má, đồ đạc đi. Nên nhớ rằng mỗi
một chi tiết nhỏ nhặt đều có thể dẫn đến những hậu quả vô cùng tai hại đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.