NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 351

Hai bên má hồng hồng của trung úy, vụt ửng lên như má của các thiếu
nữ. Với món tóc vàng uốn quăn, đôi mắt bồ câu mỏ to và cái mồm mủm
mỉm y như của trẻ con, nhìn chung gã giống con gái hơn là con trai; chỉ có
cái cằm nhọn hoắt và quá dài phá mất hết nét cân đối toàn diện và làm cho
bộ mặt gã, dù có đẹp, cũng trở thành khó coi.

- Ngọn gió lành nào đã đưa vị khách quý đến với chúng tôi vậy? - Mi-le
bô bô cái mồm, hai tay nắm chặt lấy tay Hen-rich - Không đâu, chắc là ý
định cầu may đã xui ông ghé qua đây thôi chứ gì?

- Tôi quen cái lệ lân la tới nhà bè bạn hàng ngày rồi, cùng lắm thì cách
một ngày, nhưng hôm nay đã là ngày thứ ba không gặp ông ngay cả lúc ăn
trưa ỏ câu lạc bộ nữa. Thế là chứng tỏ ông rất hờ hững với cái khác thường
của tôi.

- Nam tước yêu quý ơi, ông lại giận tôi rồi! Ông đã biết tôi đối với ông
như thế nào rồi cơ mà. Nhưng công việc của tôi đang bù đầu ra đầy! Thật là
tôi phờ cả râu, chẳng có thời giờ đi đên đâu nữa.

- Thế nghĩa là tôi đang quấy rầy ông chứ gì?- Gương mặt Hen-rích lộ rõ
vẻ thất vọng - Vậy mà tôi cứ hy vọng là chúng ta sẽ ngồi bên nhau, chuyện
trò, nên tôi đã mang theo mấy chai cô-nhắc.

- Nam tước thân mến! Chắc là tôi không nên nói thẳng điều này! Chúng
ta là bạn bè với nhau, mà giữa tình bạn bè thì lễ nghi đều vứt hết. Ông Dô-
ghen, đóng cửa lại đi và ông cho phép tôi sống cảnh thần tiên một chốc vậy.
Này, những chai nưóc thánh kia ông để ở đâu?

- Trên xe ấy. Ông cho người mang vào đi, và nhớ bảo lấy cả gói chanh
và đường nữa đấy...
- Ông tính toán chu đáo quá! Bây giờ tôi sẽ giao cho tên lính hầu... mà
không, không tiện. Ông Dô-ghen, tự ông ra mang hết mọi thứ vào đây đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.