NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 385

nghiệm gì đâu, nên có thể bị mắc lừa lắm.

- Thưa ba, con xin tuân lời ba!

- Phải làm cho gia đình chúng ta có thể sống yên ổn sau chiến tranh.
Con không cần nghĩ ngợi gì đến tương lai hết, có ba, con sẽ đứng vững như
tượng đồng. Một sĩ quan tình báo như Béc-gôn này, không bao giờ hết việc
làm đâu. Không phải hắn sẽ đi tìm chủ mới, mà chính họ phải đi tìm hắn.
Không phải họ sẽ đặt điều kiện cho hắn, mà chính hắn bắt họ phải theo
mình, ừ, ba yêu tổ quốc lắm! Nhưng nếu tình thế xoay chiều bất lợi cho
người Đức chúng ta, thì ba buộc lòng phải từ giã đồng mác để đi theo tiếng
gọi của đồng đô-la, ba sẽ vì đồng tiền vàng mà hoạt động tận tụy như bây
giò. "Thóc đến đâu bồ câu đến đấy" mà lại! Hen-rích, con nhớ ai nói câu ấy
không?

- Thưa ba, không ạ!

- Con thấy kế của ba thế nào?

- Thưa, thật quả là diệu kế.

Lúc đó trên gác hai, Lô-ra bỗng giở chứng.

Suốt đêm qua ả không ngủ được. Người sốt hầm hập, những vết bỏng
đau rát kinh khủng, lòng ả rối bời vì không được gặp mặt người yêu. Khi
một hồi chuông lanh lảnh réo lên phá tan không khí tĩnh mịch ban mai, báo
tin Hen-rích đã về, ả khóc sướt mướt và từ lúc ấy đến giờ hai má ả luôn luôn
đầm đìa nước mắt. Trong khi Hen-rích tắm rửa, thay quần áo, vợ chồng Béc-
gôn lo đi an ủi con gái. Nhưng những cố gắng ấy chỉ là công dã tràng mà
thôi. Lô-ra ngắm hình dạng mình trong gương và ả đã phải khiếp đảm: mặt ả
đỏ loét, hai con mắt sưng húp, cánh mũi cũng cọ xát vào đó. Á ném cái
gương xuống đất và khóc to hơn: ai cũng biết, gương vỡ là một điềm dữ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.