NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 386

Giữa lúc Béc-gôn bàn chuyện với Hen-rích, mụ En-da đi mời về biệt
thự một chuyên viên trang điểm nổi tiếng. Lão đặt lên mặt Lô-ra mấy miếng
vải ép, dùng sáp bôi khắp mặt, rồi xoa đều và đánh phấn. Lô-ra nằm yên cắn
răng chịu đựng hết thảy, chỉ cốt sao được gặp mặt người yêu.

Cơm sáng xong, vợ chồng Béc-gôn lên chỗ con gái, chúng thấy rằng số
tiền trả công cho gã chuyên viên trang điểm kia quả là không phí, nhưng dù
sao cũng không nên để cho chàng rể trông thấy bộ mặt ấy.

Khi ăn cơm trưa, Béc-gôn buộc lòng phải báo cho Hen-rích biết bệnh
tình trầm trọng của Lô-ra. Cả hai vợ chồng đều thấy lòng nặng trĩu, câu
chuyện quanh bàn ăn uể oải, buồn tẻ. Mãi gần xong bữa, khi nghe Hen-rích
khoe mấy tấm ảnh của Béc-ti- na gửi cho, Béc-gôn mới sôi máu lên. Trước
kia mụ En-da đã biết Béc-ti-na chỉ là một đứa mặt dày mày dạn, quỷ quyệt,
nên mụ đã ngăn cấm Lô-ra đi lại giao du với "bà chị họ" đó. Béc-gôn liền
trút lên đầu Béc-ti-na đủ những lời mạt sát tục tằn đến nỗi mụ vỢ phải lảng
ra nơi khác.

Sau bữa ăn, khi Béc-gôn và Hen-rích sang phòng giấy để uống cà phê
với rượu ngọt, và hút xì-gà, lão lại quay về câu chuyện đứa cháu họ và tìm
cách ngăn cản không cho chàng rể thư từ qua lại với Béc-ti-na nữa.

Cô dâu và chú rể tương lại gặp mặt nhau vào một buổi tối. Sau khi vắt
óc bày mưu tính kế, mụ En-da bố trí một ngọn đèn đêm đặt trên bàn che cái
chao đèn sẫm màu, để cho khuôn mặt của Lô-ra chìm trong bóng tối ở giữa
chồng gối.

Thấy tư thế nằm của Lô-ra, Hen-rích suýt bật cười. Bề ngoài anh giả vờ
thông cảm với ả và oán trách số phận làm cho anh phải thiệt thời sau thòi
gian xa cách đằng đẵng, tưởng chừng như anh có thể ôm lấy ả. Nhưng trong
bụng thì sướng như mở cờ: có lẽ được hoãn lễ đính hôn lại một lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.