NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 413

lúc trưa, nhớ lại những lồi khoác lác của hắn trong cuộc mít tinh: "Người
Đức chỉ sợ có thượng đế, ngoài ra không sợ một kẻ nào khác".

- Nếu ngài muốn thì cũng có thể quay lại được, nhưng những thính giả
của ngài ở Săm-bê-ri sẽ bàn tán về việc này ra sao cơ chứ? Chúng ta có phải
là trẻ con đâu mà sợ bóng tối, ông đã trót nói thế rồi. Mà bây giờ có lộn lại
cũng đã muộn mất, vì bọn du kích có thể ở phía sau mà cũng có thể ở phía
trước ta.

Phai-phe im lặng.

- Thế ngay quãng này có nguy hiểm không đấy? - Béc-ti-na khiếp đảm,
thì thầm hỏi.

- Vô cùng nguy hiểm!

- Trời ơi, thê mà tôi lại mặc bộ quân phục này mới chết chứ.

Trong xe tràn đầy bầu không khí im lặng căng thẳng, mọi người đều
suy nghĩ về một điều nhưng không ai muốn nói lên ý nghĩ của mình.

- Đáng lẽ ông phải nói cho tôi rõ ngọn ngành lúc còn ở Săm- bê-ri chứ
không phải ở dọc đường mới nói như thế này đâu! - Bỗng nhiên Phai-phe
the thé rít lên và nhìn Dô-ghen bằng con mắt đe doạ.

- Tôi đã nói với ngài rồi đấy chứ, nhưng ngài lại chế giễu tôi trước mặt
công chúng!- Dô-ghen cự lại.

- Có trời biết được cái lũ bảo vệ nhà ông toàn là mấy thằng nhóc con
chết tiệt kia, và ông cũng chẳng cho tôi biết trước qua tình hình nữa.

Chiếc xe mở hết tốc lực chạy như bay qua làng Mông Bò-rê- ôn nhỏ bé,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.