NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 411

từng ba đứa một nếu cần.

Hen-rích cảm thấy mặt mình tối sầm lại. Bộ mặt của Béc-ti- na lùi ra
sau, trở nên bé choắt, giống hệt đầu con rắn độc, rồi lại vươn tới gần, khiến
Hen-rích không còn phân biệt được những nét đặc biệt nữa.

- Anh làm sao thế, Hen-rích?- Nghe tiếng Béc-ti-na hỏi, anh mới sực
tỉnh.

Con này sẽ không đến trại tập trung được. Làm thế nào bây giờ? Mình
cũng chưa biết. Nhưng nhất định không để con này đến trại tập trung được"
- Anh hạ quyết tâm như vậy, nên lập tức thấy lòng mình nhẹ nhõm hẳn.

- Hả, anh nghĩ gì thế?

- Sau vụ bị du kích úp một vố đến nay, tôi đâm ra hay nhức đầu và hoa
mắt bất thình lình như thế này.

- Khốn khổ!- Béc-ti-na đứng lên đi vòng qua bàn, đưa tay vuốt tóc
Hen-rích.

Dô-ghen hiện ra làm gián đoạn cuốn phim diễn tình đó. Gã cho biết
Phai-phe đã đồng ý cho phụ nữ đi theo, hắn rất hài lòng, chỉ cần một điều là
phải có mặt tại phòng tham mưu sư đoàn đúng giờ.

- Tám giò tối họ rời Săm-bê-ri, Phai-phe và Dô-ghen ngồi trên ghế
trước cạnh tên lái xe và Béc-ti-na cùng Hen-rích ngồi ở ghế sau.

Xe vừa chuyển bánh, Béc-ti-na liền ngả ngưòi vào Hen-rích và khoác
lấy tay anh. Á thì thầm qua hơi thở.

- Em không ăn đứt được Lô-ra, cái con vịt bầu tẹt mũi của anh à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.