NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 433

cây số thôi, sáng nay họ sẽ bị mang ra bắn. Tôi đề nghị cho một đại đội xung
kích đến ngay tức khắc, tôi biết đường và sẽ thân chinh dẫn đến nơi. Ông
làm phúc cho, đừng lề mề nữa, một giây bây giờ quí lắm đấy.

Hen-rích đặt ông nói xuống và ngả người trên lưng ghế.

- Mang xì-gà ra đây! Từ chiều qua đến giờ chả được điếu nào cả.

Nhưng Trung úy không có xì-gà. Đành phải hút tạm thứ thuốc lá rẻ tiền
vậy.

- Trên có phái mấy đội quân đi tìm các ông rồi - Trung úy báo tin đó
sau khi thấy vị khách bất ngờ của mình đã hồi sức lại.

- Phòng tham mưu sư đoàn biết cả rồi à?

- Biết từ khi bọn du kích vừa mới đánh úp xe xong. Lúc nhặt được thi
hài trung úy Dô-ghen mọi người đều đoán, chắc các ông sẽ gặp tai vạ lớn.

Đúng bốn mươi lăm phút sau đại đội xung kích kéo đến. Lút cũng đi
theo đại đội này và ngồi trên chiếc xe hơi của Hen-rích do Cuốc cầm lái. Từ
ngoài cửa gã nhảy vào ôm chầm lấy Hen-rích.

- Đấy, tính tếu của cậu mang lại kết quả thế đấy!

- Thế nào gọi là tếu mới được chứ?

- Cần phải mang theo một đội hộ vệ thật đông và đừng đi vào buổi
chiều tối mới phải.

- Lút! Cậu quên rằng hộ vệ là việc của Dô-ghen, mình chỉ là một người
đi nhờ xe thôi. Còn cái việc quay về lúc tròi đã tối là lỗi của ông Phai-phe,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.