NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 446

mưu cho biết rằng ngày mai ông phải lên đường, vậy mà ông không hề báo
tôi là ông đi đâu và đi trong bao lâu.

- Chúng ta sẽ liên hoan mừng ngày trở về của tôi và ngày đến nhận
công tác của Cu-bít vào một lúc.

- Ông không quên là ông đã hứa sẽ cho tôi biết những điều quan trọng
sau khi sức khỏe của ông được bình phục chứ.
- Không. Nhưng không phải lúc nào tôi cũng báo ngay cho bạn bè mình
những tin không lành đâu.

- Không lành? Thòi gian gần đây nhưng việc chẳng lành đến với tôi
nhiều đến nỗi không ngày nào là không có, chỉ nhiều với ít thôi.

- Ông tưởng thế chứ?

- Ông Hen-rích ạ, ông có một thói quen lạ lắm. Lúc đầu thì rào trước
đón sau, rồi sau đó mới nói toạc sự thật ra.

- Được rồi. Nếu ông muốn nghe việc không hay thì tôi sẽ không do dự
nữa. Ông có biết kẻ nào trong Ban tham mưu của đội du kích hỏi cung tôi và
Phai-phe không?

Mi-le lo lắng nhìn Hen-rích.

- Chính là tên Ăng-đờ-rây? Phải, phải! Ăng-đờ-rây. Một tên từ dưới
công xưởng ngầm vượt ngục lên, và nhờ có công bắn chết hắn mà lần trước
ông đã được thưởng năm nghìn đồng mác và hiện nay ông còn nuôi hy vọng
sẽ được cấp trên gắn cho một huân chương chữ thập nữa.

Không khí trở nên im lặng, nặng nề. Tiếng thở dài não nuột của Mi-le
nghe rõ mồn một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.