NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 460

- Tôi rất sung sướng được gần gũi ông Hen-rích, càng lâu càng tốt!

"Nghe lời đề nghị của Tô-le, Sun sung sưóng ra mặt - Khi đi ngủ, Hen-
rích nghĩ thầm - Có lẽ, trong lúc đi quan sát công sự hắn đã đánh hơi được
điều gì chăng, cho nên hắn muốn lật tẩy mình giữa Bộ tham mưu quân đoàn,
nơi hắn có tay trong tay ngoài? Không, chưa chắc!".

Anh nằm tính toán mãi những sự việc đã qua và những bước sắp tới.

Ngày hôm sau, Hen-rích và Sun đến Na-te. Ở đấy họ phải sang xe lửa
khác để đi Đi-giôn.

Đến chiều mới có chuyến xe lửa đi Đi-giôn.

Cả hai cùng ăn với nhau, và nếu ai có để ý đến cách đối xử của họ, thì
người ấy chắc chắn sẽ nghĩ rằng: "Đây là một đôi bạn, lúc nào cũng sẵn sàng
sống chết có nhau". Họ vung tiền ra thết nhau đủ món. Nhưng nhiều nhất là
rượu.

Chính tên Sun vốn hay tính đến từng mác, ky cóp từng phờ- răng thì
hôm nay cũng vì Nam tước Phôn Gôn-rinh mà hắn không hề tiếc tiền của là
gì: hắn gọi những thứ rượu vang thượng hảo hạng, loại cô-nhắc đắt tiền
nhất, và các thứ rượu mùi nổi tiếng.

Hen-rích thì, như thường ngày, tỏ ra hào phóng và mến khách.

- Ông Sun, ông kiêng từ bao giờ đấy? - Hen-rích hỏi Sun, khi thấy hắn
chỉ nhấm nháp từng ngụm rượu vang nhỏ.

- Từ ngày chúng ta chia tay nhau bên mặt trận phía Đông, tôi tự nhủ là
trước khi nước Đức chiến thắng tôi sẽ không uống rượu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.