NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 464

- Mang thêm cà - phê đến! - Sun bảo người đó.

- Tôi một cốc nữa! - Hen-rích gọi thêm.

Người phục vụ ngạc nhiên nhìn hai sĩ quan rồi lặng lẽ đi ra. Sun ngồi
xuống, hai tay ôm lấy đầu.

- Ông có thể đọc to lên không? - Hắn hỏi Hen-rích.

- Giọng tôi bé lắm.

Sun vén bức mành che cửa sổ lên và qua khe hở hắn nhìn vào bóng
đêm. Hen-rích tắt điện.

- Ông làm gì thế?- Sun rời khỏi cửa sổ.

- Ban đêm không nên vén mành cửa ra, bởi vì trong bọn du kích có
những tên bắn "mả" lắm, ông Sun ạ.

Sun bực tức hạ mành xuống.

- Ông định thức suốt đêm hay sao đấy?- Cuối cùng khi thấy kim đồng
hồ chỉ hai giờ mười lăm, Sun không nén nổi nữa.

- Đúng thế.

- Tại sao?

- Thưa Thiếu tá chỉ vì ông quá chú ý đến giấc ngủ của tôi.

Sun ngả lưng vào thành giường, thở dài sườn sượt. Ngay lúc ấy chợt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.