NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 48

Béc-gôn đưa tay ra hiệu ngăn anh lại, mắt vẫn không rời lá thư.

- Con thật là một đứa con trai rất yêu kính cha mẹ!-Lão cảm động nói
và bước đến bên Hen-rích, ôm lấy gã.

- Thôi, bây giờ thì đi đi. Đã đến giờ lên đường rồi đấy. Và mong con
chớ quên mang theo khẩu tiểu liên.

Hen-rích đã ra đến ngưỡng cửa. Béc-gôn còn gọi giật lại lần nữa:

- À, ta quên báo cho biết một cái tin chua chát: Tòa án Xô- viết đã
tuyên án xử tử vắng mặt con về tội phản quốc. Đại úy Cu-bít nói với ba việc
này. Ông ta phụ trách công tác điệp báo mà mạng lưới điệp báo của ta, nhờ
ơn Chúa, gồm toàn những điệp viên cừ cả.

- Quả thật cái tin này khá chua chát! -Hen-rích cười gằn nhưng bỗng
nhiên im bặt. Nét mặt gã trở nên lạnh lùng, đôi mắt long lanh có vẻ thách
thức:

- Con có thể chết trong bất cứ hoàn cảnh nào và không thể tin chắc vào
một cái gì trên đời này hết. Duy có điều con biết chắc rằng, con không bao
giờ trở thành kẻ phản quốc cả.

Gã dập góp giày, đi ra khỏi phòng.

Câu chuyện trao đổi với Béc-gôn khiến Hen-rích hồi hộp. Những ngày
làm việc đầu tiên ở Bộ tham mưu của Béc-gôn không thể gây nên một sự
ngờ vực nào hết. Bỗng dưng xảy ra việc này. Mấy lời tố giác cạnh khoé! Bởi
vì, khi lão đại tá in dấu ngón tay của Hen-rích, gã đã cố ý không nhìn vào
tấm bản đồ nằm trên bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.