NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 501

"Mô-níc ơi, em sẽ giúp anh vượt qua đau khổ nhé! Dầu có chuyện gì
không hay đến với anh, với những người thân yêu của anh, với bạn bè anh,
anh vẫn luôn luôn phải tự chủ và bình tĩnh. Vì hiện nay anh không được
hưởng những quyền thông thường của con người nữa. Trước mắt anh chỉ có
nhiệm vụ! Chính anh đã tự nguyện chọn lấy con đường đó. Khi anh tự
nguyện khoác bộ quân phục vào người không kể mấy năm, anh đã rõ mình
sẽ đi đâu, sẽ làm gì. Và đồng thời lúc đó anh cũng đã khoác một tấm giáp vô
hình lên tâm hồn, khối óc, trái tim, ngăn cách nó với những xúc động và tình
cảm riêng tư.

Tấm giáp đó không thể hở một khe nào để cho cái "tôi" nó luồn vào.

"Mô-níc em, em giúp anh việc này nhé!"

Khi anh mặc vào người bộ quân phục Đức, quân thù đang ào ạt tiến về
Mạc-tư-khoa. Chúng đinh ninh rằng mùa đông ấy sẽ gặp nhau ở thủ đô Liên
Xô. Sau khi bị đánh tan ở Mạc-tư-khoa, ở Sta-lin-gò-rát và bây giờ ở Cuốc,
chúng chạy dài tới sông Đờ- nhép-pơ-rơ, hòng dựa vào chướng ngại vật
thiên nhiên này và phòng tuyến cố thủ mới để tránh khỏi bị tiêu diệt hoàn
toàn. Cuộc chiến đấu bước sang giai đoạn quyết định. Số phận của chiến
thắng nay mai phụ thuộc vào anh, sĩ quan tình báo Liên Xô, phụ thuộc vào
từng người lính Xô-viết.

Cũng như các chiến sĩ, anh phải dốc hết sức, phải giáng cho địch những
đòn đích đáng, những đòn chí tử.

"Giúp anh một tay trong việc này, Mô-níc nhé! Bởi vì kẻ thù của anh
chính là kẻ thù của em, vì vận mệnh nước Pháp hiện giờ do mặt trận phía
Đông quyết định.

Không, anh không quên hiện giờ anh đang sống ở đâu, sống để làm gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.