NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 499

Anh tài xế luôn luôn ngạc nhiên liếc mắt nhìn tấm gương trước mặt, bí
mật theo dõi người hành khách lạ lùng này: Hắn cứ nói cộc lốc có hai tiếng
"Đi nữa!", và bắt xe rong ruổi khắp phố phường. Người khách lạ này là ai?
Một gã say rượu, một kẻ điên hay là một tên phạm tội đội lốt sĩ quan? Hắn
định đánh lạc hướng cảnh sát chăng? Không khéo mình bị vạ lây mất! Anh
ta vội ấn phanh cho xe dừng lại.

- Thưa ngài, chúng ta đi đã đúng một tiếng đồng hồ rồi, mà xe thì chạy
từ sáng sớm, xăng sắp hết.

- Xăng ư? Xăng gì nhỉ? À hiểu rồi! Đưa tôi đến khách sạn Pi- e-mông.

Mãi tới giờ Hen-rích mới sực nhớ ra là bảo Cuốc đi trước thuê phòng ở
khách sạn và mang đồ đạc đến đấy. Hẳn cậu ta đợi đã lâu và sốt ruột lắm.

Cuốc đang hoang mang lo lắng thì vừa gặp Hen-rích ở hành lang khách
sạn. Đợi đến một tiếng đồng hồ rồi... Đã thuê được một chỗ ở gồm ba
phòng, đủ tiện nghi... có nước nóng tắm.
Cuốc dẫn Thượng úy lên căn phòng trên gác đã xếp dọn xong. Cuốc chỉ
còn đợi anh đến nghỉ ngơi thôi.

Nhưng Hen-rích không để ý đến điều đó. Sự có mặt của Cuốc, vẻ thiểu
não của gã, những cái nhìn tỏ ý thông cảm của gã bây giờ chỉ tổ làm anh
thêm bực mình. Nhanh lên mà ngồi một mình cho dễ chịu!

Hen-rích ngồi vào bàn, thảo điện tín gửi Lút để nhờ Lút viết thư kể cho
anh tỉ mỉ về cái chết của Mô-níc.

- Gửi bức điện này cho đại úy Lút- Anh bảo Cuốc.

Gã vừa ra khỏi cửa là anh chả buồn cởi quần áo nữa, nằm vật ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.