NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 507

ngựa" này, theo tôi thì sự lo lắng ấy sớm quá; chưa có cơ sở gì để nhìn tương
lai một cách bi quan đến thế.

- Nhưng nếu ta không khoanh tay ngồi đợi kết quả mà có chuẩn bị, -
lão vừa nói rất ý nhị vừa đưa mắt dò la Hen-rích - Thôi, đến giờ ra sân bay
rồi.

Một giờ sau tướng E-véc đã đáp máy bay riêng từ Pa-ri về Xanh Rê-mi.

Câu chuyện trao đổi với E-véc làm Hen-rích suy nghĩ và hồi hộp.
Những lời bóng bẩy của lão ngụ nhiều ý nghĩa. Sự thực lão chưa lật hẳn tất
cả các quân bài ra đâu, nhưng có một điều không thể chối cãi được là sự bất
mãn với cấp trên đã đến mức độ mà lão không cần giấu giếm nữa, mặc dầu
lão vốn là con người kín đáo. Nhưng, cây mới ra hoa thôi! Muốn ăn quả còn
phải vun bón nữa!

Sáng hôm sau đúng chín giờ, Hen- rích đến trình diện thủ trưởng lớp
học là đại tá Ken-le.

- Phải hoãn ngày khai giảng lớp học lại trong một thời gian - Ken-le
báo tin - Anh có thể trở về đơn vị và đợi lệnh triệu tập.

- Thưa Đại tá, trung tướng E-véc đêm qua đã về Xanh Rê- mi bằng máy
bay và lệnh cho tôi đợi ở đây; theo dự kiến thì có thể sư đoàn chúng tôi sẽ
nhận nhiệm vụ đặc biệt và di chuyển nay mai.

- Khi nào anh nhận được điện tín, báo cho tôi biết.

- Thưa Đại tá, tôi xem nó là một nhiệm vụ.

- À, anh có phải là con trai Trung đoàn trưởng trung đoàn 117 E-rơ-nét
Gôn-rinh không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.