NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 53

Trong lúc Vôn chạy đi lấy áo mưa, Hen-rích tạt vào trụ sở cảnh sát.
Trong những giây phút hiểm nghèo ấy, gã trung úy tỏ ra bình tĩnh lạ thường.
Thấy tập danh sách mật thám và cảnh sát Vôn để lại trên bàn, gã cầm lấy
nhét vào ngăn kéo. Khi tên quận trưởng cảnh sát thở hồng hộc chạy đến,
Hen-rích vẫn điềm nhiên hút thuốc lá.

- Lạy chúa, xin Trung úy nhanh lên! Ông nghe thấy gì không? Chúng
nó đang bắn đấy!

- Cho chúng bắn. Tôi và anh không đánh nhau với chúng đâu mà chạy
vào đầm kia. Chúng ta phải mang kỳ được những tài liệu vừa thu lượm xong
về Bộ tham mưu, mà chỉ còn một lối thoát duy nhất là chuồn thẳng vào đầm.

Hen-rích cúi lom khom băng về phía đầm. Lão Vôn bốn mươi tuổi, to
lớn, lạch bạch bám theo sau. Nhưng gã Nam tước không những là một kiện
tướng về môn chạy mà còn là một người bạn chiến đấu chân chính. Thấy
Vôn cứ lẽo đẽo đằng sau, gã chạy chậm lại để đợi hắn.

- Vôn, đừng hoảng! Thở bằng mũi. Vung tay, vung tay đều! Thế đấy!
Một, hai, ba, bốn. Một; hai, ba, bốn...

Vôn nhìn gã trung úy với đôi mắt biêt ơn. Hắn đã có thể chạy nhanh
hơn. lời khuyên của gã trung úy hiệu nghiệm thực.

Tiếng súng giao chiến trong làng mỗi lúc một dữ dội hơn. Từng loạt
tiểu liên xen lẫn vào những loạt súng máy, lát sau nghe thấy cả tiếng lựu đạn
nổ.

- Nhanh lên, nhanh lên. Vôn! Phải nhanh lên mới thoát được!-Gã trung
úy giục tên quận trưởng cảnh sát đang thở hổn hển.

Đầm kia rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.