NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 535

cho tôi cái tính bạo mồm bạo miệng, về sau ông sẽ quen dần, tôi mời ông
đến trong lâu đài không phải chỉ cốt lợi cho ông mà còn tính lợi cả cho tôi
nữa.

- Tôi cũng chưa rõ là mình có thể giúp được việc gì, nhưng nếu quả
như lời bà nói thì cũng cứ vui mừng đã.

- Ở xứ này không yên ổn gì đâu mà chúng tôi thì cô đơn lắm! Có khi
thật dễ sợ. Vâng, vâng, ở nước Ý thần thánh này bây giờ đã đến nỗi là sông
ngay nơi quê cha đất tổ, trong lâu đài của mình thê mà đêm đêm vẫn phải
run bắn người lên vì khiếp sợ đấy.

- Đàn bà các cô thì chỉ hay phóng đại lên thôi! ở trong thành luỹ vững
chắc như thế này còn gì nữa! Chỉ cần canh phòng cẩn mật hơn tí nữa thôi...
Nam tước là sĩ quan, chắc ông có thể giúp đỡ chúng tôi một tay.

- Tôi xin vui mòng giúp ngài trong việc huấn luyện đội vệ binh và nếu
cần tôi sẽ tăng cường cho nó.

- Rất cảm ơn Nam tước.

- Ngài chỉ cần có thế thôi ư?

- Tôi mời ông làm hiệp sĩ

1

của tôi. Như thế ít quá chăng? Không, chức

trách của hiệp sĩ không hạn chế - Lu-y-da nhấn mạnh mấy lời sau cùng một
cách ý nhị.

Hình như nói nhiều đâm mệt nên Bá tước lại ngả đầu vào gối. Thấy thế
Hen-rích và Lút liền đứng dậy.

- Xin Bá tước thứ lỗi, chúng tôi đã làm mất nhiều thời giờ của ngài-
Hen-rích xin lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.