NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 557

được hành động gì hết! Tớ yêu cầu, tớ van cậu như vậy! Cậu phải hứa với
tố... Chiều nay tớ sẽ đến chỗ cậu rồi chúng mình sẽ bàn bạc mọi việc. Nhưng
tớ van cậu là đừng có nóng nảy. Cậu có hứa với tớ không nào?

- Xin hứa!

Mười lăm phút sau, Hen-rích đã về tới lâu đài. Ngạc nhiên vì thấy anh
về sớm, Lu-y-da liền bảo con sen cầm giấy đến. Nữ Bá tước băn khoăn chả
hiểu Nam tước có ốm đau gì không và trách móc anh cứ lẩn tránh ả. Á phàn
nàn rằng bọn hiệp sĩ đời nay đã quên mất nghĩa vụ đối với các bà, ví dụ như
ả đang chết khô chết héo vi sầu não và không ai giơ tay ra nâng ả dậy...

Hen-rích lẩm nhẩm đọc lá thư một cách bực dọc và bảo cô hầu chuyển
lời thưa với nữ Bá tước rằng anh cảm ơn sự chú ý của nữ Bá tước và hẹn
gặp hôm khác.

Gần một giờ sau, Ma-ti-ni đến. Hen-rích cứ hình dung là nếu bác sĩ chủ
nhiệm chưa già lão thì cũng đã nhiều tuổi rồi. Nhưng trước mặt anh lại là
một người trạc ba mươi nhăm rất thon thắn, mảnh dẻ, phong nhã, giống một
nghệ sĩ hơn là một bác sĩ. Nét mặt cương nghị và cởi mở của Ma-ti-ni chứng
tỏ bản tính vừa giàu tình cảm vừa kín đáo. Nét mặt ấy là của những người đã
quen trấn tĩnh những cảm xúc của mình. Đôi mắt nâu to, ngời sáng ánh
thông minh và vẻ giễu cợt buồn bã.

- Đau ốm trong những năm tháng này là một tội lỗi đấy Nam tước ạ!
Như thế tỏ ra không tôn trọng thiên nhiên, đấng Sáng thế trong bao nhiêu
ngàn năm đã xây dựng nên công trình tạo tác trác tuyệt là ... Con người! -
Sau khi chào hỏi, bác sĩ nói to và chăm chú ngắm nét mặt người ốm.

- Ông Ma-ti-ni ạ, tôi không có tội với "bà mẹ Thiên nhiên" đâu, - Hen-
rích mỉm cười - và thú thực rằng tôi hoàn toàn khỏe mạnh. Xin lỗi đã làm
ông bận tâm vô ích, nhưng tôi rất muốn kết thân với ông. Bây giờ thì xin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.