NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 561

nhau, đôi bạn vẫn thông cảm bởi vì họ đểu nhận định tình hình trước mắt
giống nhau.

- Tiếc là tôi quen ông hơi muộn. - lúc chia tay Ma-ti-ni bảo Hen-rích -
Nhưng cuộc tranh luận hôm nay là buổi thể dục của trí não, nếu không thì có
lẽ bộ óc bị mọc rêu mất.

- Tôi cũng tiếc là đáng lẽ nên gọi dây nói cho ông chứ không nên chờ
dịp tốt đến tận bây giờ. Nhưng vì tôi cứ định rằng sẽ gặp ông ở nhà bá tước
Ra-mô-ni.

- Nếu không có việc gì hết sức cần thiết thì tôi chả đời nào chui vào cái
hang hốc này làm gì!

- Hang hốc à?

- Hình như, tiếng Nga gọi nơi chó sói ở như vậy phải không?

- Ông có ác cảm với bác cháu nhà Bá tước này đến thê kia sao? Sao
vậy?

- Dân vùng này đều căm ghét lão Bá tước và tất nhiên không phải là
không có lý do. Ý dân là ý trời mà. về phần nữ Bá tước thì tôi vốn không ưa
bọn đàn bà phóng đãng, nhất là cái hạng cứ muốn người ta mua vui cho
mình. Còn ả nữ Bá tước này lại trâng tráo "lơn" cánh sĩ quan, thậm chí định
"chài" cả những anh chàng mà ả liệt vào loại nhì vì họ chả có danh tước quý
tộc. Ở đây người ta đánh giá con người bằng dòng dõi cành vàng lá ngọc. Ví
dụ thiếu tá Sten-ghen được coi là người tốt và ông ta cũng là Nam tước như
anh. Nữ Bá tước vẫn ngầm mệnh danh Lút là thầy giám thị, tướng E-véc là
lão võ biền, còn tôi thì chắc ả gọi là tên lang băm. Nhưng cái đó vẫn chưa
phải là cái chính. Tôi chẳng thích vào đây còn vì lão Bá tước chính là kẻ
cầm đầu bọn sơ mi đen ở miền Bắc Ý, mặc dầu lão cứ giấu như mèo giấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.