NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 664

- Ông cho đó là một lối mời lịch sự hay sao?

- Tôi không chú ý đến những việc vặt ấy. Thú thực là tôi ít hiểu biết về
những cái hình thức xã giao bên ngoài. Có lẽ điều đó đã chạm vào lòng tự
hào của ông.

- Đây không phải là lòng tự hào mà là lòng tự trọng!

- Nam tước ạ, ông hiểu giùm cho là đầu óc tôi đã mụ đi rồi nên mới xảy
ra cơ sự này! Từ Bông-vin sang đây chẳng khác gì cái cảnh thoát quỷ sứ lại
gặp phải ma vương. Tưởng được nghỉ xác, hóa ra...

- Chả nhẽ đến nay ở Bông-vin vẫn lộn xộn lắm à? Sau vụ ám sát Gác-
ne, ông đã làm dữ như thế và tôi cứ tưởng là bọn du kích cũng đến phải
chờn trước bàn tay sắt của ông chứ. À, té ra vẫn chưa tìm được thủ phạm đã
hạ sát đại tá Gác-ne?

- Trong lúc đang điều tra thì bọn khốn kiếp lại đặt mìn phá đổ tiệm ăn,
thế là mất sạch dấu vết. Có thể chúng đã gài mấy quả mìn nổ chậm và Gác-
ne chỉ là nạn nhân tình cờ... Rút cục những chuyện tai hại ấy đã làm mờ tên
tuổi của tôi. Mới đặt chân đến đây là y như lại phải chui đầu vào những việc
mà mình vừa dẫy ra. số phận chúng ta là thế đấy.

- Có phải là du kích đã hạ thủ một điệp viên của ông ngay sau trụ sở SS
không?

- Sau đó chúng còn giết thêm mấy người nữa ấy chứ. Tôi chả hiểu rõ
rằng bọn du kích chó chết kia đã làm cách nào mà biết được họ...
- Xin lỗi ông, tôi muốn hỏi hơi thóc mách một tý: ông thường hội ý với bọn
điệp viên trong trụ sở SS à?

- Ai lại thế! Khi muốn thuê họ thì chúng tôi gọi đến sở nhưng khi họ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.