NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 725

đáp xe sang Thụy Sĩ ngay.

- Chuồn!

- Con không gọi chuyến đi này là một vụ tẩu thoát đâu.

Béc-gôn cười khẩy:

- Tất cả đều chạy làng! Tất cả - Lão nói ra vẻ chua chát - Như những
đàn chuột chuồn khỏi con tàu đang bị đắm.

- Nhưng thưa Thiếu tướng, vì con tàu sớm muộn rồi cũng chìm xuống
đáy bể thôi và nghĩ đến chuyện tự cứu lấy mạng mình là một việc hợp thời...
Béc-gôn chả buồn đáp nữa. Lão ngồi yên lặng. Lão ngồi yên lặng cắn
môi, thỉnh thoảng lại nhấm những sợi ria mép hung hung theo thói quen
trong lúc suy tính điều gì.

- Hen-rích, tôi không bằng lòng anh chút nào - Cuối cùng lão cất tiếng -
Có nhiều hành động của anh khiến tôi khó hiểu. Tôi muốn rằng trước khi nói
với anh là tôi đến đây với mục đích gì, thì anh hãy giải thích cho tôi rõ mọi
việc.

- Chính con đang muốn thế, bởi vì con dám chắc rằng Lem- ke đã
không tiếc lời bôi nhọ con. Đã mấy lần con vạch cho hắn những thiếu sót
trong công tác của hắn, cho nên hắn chả làm ngơ cho con đâu. Bản tính
Lem-ke vốn nhỏ nhen, thù vặt. Hơn nữa lại bất lực, vô tài.

- Chúng ta sẽ bàn với Lem-ke sau. Bây giờ bàn đến anh đã. Cô nàng
phiên dịch của anh đâu?

"Thế là lão đã kịp biết tin Li-đa biến mất. Vậy không nên giấu giếm gi
cả. Phải khai chiến. Làm sao lão sửng sốt về lòng thành thực của mình..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.