Cô ấy không chỉ xem nó trên màn hình ti vi, cô còn ở trong màn hình. Anh
thấy Polochek lo lắng nhìn về phía cửa sổ. Anh ấy đã chọn hình ảnh ti vi là
phương tiện tách cô ra khỏi những sự việc chấn động trong đời sống thực
của mình. Nhưng cô ấy không bị tách ra. Giờ Polochek lưỡng lự, xem cần
làm gì tiếp theo.
- Catherine - anh nói - Tôi muốn cô tập trung vào tấm nệm cô đang
ngồi. Cô đang ngồi trên ghế, trong căn phòng và xem màn hình. Hãy để ý
xem tấm nệm đó mềm thế nào. Chiếc ghế đó ôm lấy lưng cô thế nào. Cô
thấy sao?
Cô dừng lại.
- Có.
- Được. Được. Giờ cô sẽ ngồi trên chiếc ghế đó. Cô sẽ không rời
chiếc ghế. Chúng ta sẽ dùng màn hình thần kỳ để xem những cảnh khác
nhau trong đời cô. Cô vẫn ngồi trên ghế. Cô vẫn cảm thấy tấm nệm mềm
mại sau lưng. Và cô chỉ xem một bộ phim trên màn hình. Được chứ?
- Được!
- Giờ - Polochek hít sâu - Chúng ta sẽ quay lại đêm ngày mười lăm
tháng sáu ở Savannah. Đêm đó, Andrew Capra gõ cửa trước nhà cô. Hãy
nói cho tôi biết chuyện gì xảy ra trên màn hình!
Moore theo dõi, không dám thở.
- Hắn đứng trên bậc thềm trước cửa nhà tôi - Catherine nói - Hắn nói
cần nói chuyện với tôi.
- Về chuyện gì?
- Về những sai lầm hắn mắc phải ở bệnh viện.