NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 292

MƯỜI BẢY

Là bác sỹ chuyên khoa, Catherine đã nhiều lần chứng kiến cái chết và

hình ảnh của nó đã quen thuộc với cô. Cô đã nhìn khuôn mặt bệnh nhân,
thấy đôi mắt mất dần sự sống. Chúng trống rỗng và vô hồn. Cô đã thấy
nước da họ chuyển thành màu xám, phần hồn của họ bị rút hết vào trong và
bị ngấm dần như máu. Việc thực tập của ngành y được thực hiện trên người
chết nhiều tương đương trên người sống. Từ lâu. Catherine đã quen với
những gì lạnh lẽo còn lại của một bệnh nhân đã chết. Cô không sợ những
xác chết.

Nhưng khi Moore rẽ vào phố Albany, cô thấy một tòa nhà bằng gạch.

Đó là văn phòng Xét nghiệm tử thi. Tay cô ướt đẫm mồ hôi.

Anh đậu ở khu đỗ xe sau tòa nhà, cạnh một chiếc xe tải màu trắng,

bên xe có dòng chữ “Hội đồng Massachussetts. Văn phòng khám nghiệm tử
thi”. Cô không muốn rời ô tô. Cuối cùng, khi anh vòng ra sau mở cửa, cô
mới bước ra.

- Cô sẵn sàng cho việc này chưa? - Anh hỏi.

- Tôi không muốn chút nào - cô thú nhận - Nhưng hãy vượt qua

chuyện này!

Mặc dù cô đã chứng kiến hàng chục lần khám nghiệm tử thi nhưng

khi họ bước vào phòng khám nghiệm, cô chưa hoàn toàn chuẩn bị tâm lý để
ngửi thấy mùi máu và cắt đứt những đoạn ruột khi chúng xổ ra. Lần đầu
tiên trong nghề y của mình cô nghĩ cô sẽ nôn mửa khi nhìn thấy tử thi.

Một người đàn ông già dặn hơn quay lại nhìn họ. Mắt anh được bảo

vệ bởi một tấm kính nhựa. Cô nhận ra bác sỹ chuyên khoa Ashford Tierney.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.