NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 315

Anh đã đến khu phố anh đang tìm. Sau một vài tòa nhà, anh dừng lại

ở khu mà có lẽ anh đang tìm. Anh chỉ thấy một khu đất trống, mọc đầy cỏ
dại. Anh đã nghĩ sẽ thấy một tòa nhà ở đây, thuộc về bà Stella Poole, góa
phụ năm mươi tám tuổi. Ba năm trước, bà Poole đã cho một sinh viên
ngành y thực tập tên là Andrew Capra thuê căn hộ ở tầng trên. Đó là một
chàng trai trẻ, luôn trả tiền thuê nhà đúng hạn.

Anh ra khỏi xe, đứng ở vỉa hè, nơi Andrew Capra chắc chắn đã từng

đi qua. Anh nhìn ngang nhìn dọc khu phố quanh chỗ ở của Capra. Nó chỉ
cách Đại học State vài khu nhà. Và anh chắc là nhiều ngôi nhà trong khu
phố này được dành cho sinh viên thuê - những người thuê trọ ngắn hạn. Có
thể họ không biết câu chuyện về gã hàng xóm đáng hổ thẹn của họ.

Một cơn gió làm tan bớt không khí quánh đặc. Anh không thích thứ

mùi bốc lên. Đó là thứ mùi ẩm ướt của những vật phân hủy. Anh ngước lên
nhìn một cái cây ở sân trước cửa nhà Andrew Capra và thấy một mạng cây
tầm gửi bám vào cành cây. Anh nhún vai, nghĩ: thứ quả thật lạ. Anh nhớ lại
những đêm Dạ hội hóa trang đáng sợ khi anh còn nhỏ. Khi đó, một người
hàng xóm của anh đã nghĩ ra một màn trưng bày để dọa những đứa bé đi hết
nhà này đến nhà khác xin bánh kẹo. Ông ta buộc dây thừng quanh cổ một
người bù nhìn, treo nó lên cây. Bố của Moore giận sôi người khi thấy cảnh
đó. Lập tức, ông gõ cửa nhà bên, không thèm để ý đến sự phản đối của
người hàng xóm và cất người bù nhìn xuống.

Giờ Moore cảm thấy một động lực thôi thúc anh y như vậy. Anh

muốn leo lên cây, giật mạnh cây tầm gửi lơ lửng đó xuống.

Nhưng thay vào đó, anh trở lại ô tô và lái xe về khách sạn.

Thám tử Mark Singer đặt một hộp bìa cứng lên bàn, phủi bụi bám

trên tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.