NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 346

Cuộc chiến thành Troy đã diễn ra đẫm máu trong suốt mười năm.

Những giọt máu của cô gái trinh tiết Iphigenia đã nhỏ trên khu tế thần
Aulis và nó đã khiến những con tàu Hy Lạp tăng tốc trong cơn gió nhẹ để
tiến về phía thành Troy.

Nhưng người Hy Lạp sẽ không chiến thắng nhanh chóng vì các vị

thần trên ngọn núi thiêng Olympus đã chia thành hai phe. Ủng hộ thành
Troy có thần Aphrodite, thần Ares, thần Apollo và thần Artemis. Đứng về
phía quân Hy Lạp có thần Hera, Athena và thần Poseidon. Chiến thắng cứ
nghiêng về bên này, rồi lại sang bên kia, bất định như những cơn gió.
Những vị anh hùng đã bị đâm, bị giết và nhà thơ Vigil viết “máu chảy thành
sông.”

Cuối cùng, thành Troy đã bị thất thủ, không phải vì sức mạnh mà nhờ

mưu trí của quân Hy Lạp. Vào buổi bình minh cuối cùng của thành Troy,
binh lính thức dậy và thấy một con ngựa gỗ khổng lồ, chặn hết toàn bộ
cổng chính.

Khi ta nghĩ về Con ngựa gỗ thành Troy, ta rất thắc mắc về sự ngu dốt

của binh lính thành Troy. Khi họ lăn con vật khổng lồ đó vào trong thành,
họ không nhận ra trong đó có kẻ
thù đang ẩn nấp sao? Tại sao suốt đêm đó
họ say sưa chè chén và tâm trí họ bị lú lẫn hết vì bữa tiệc say khướt để ẩn
mừng chiến thắng? Ta ước ta hiểu được điều đó.

Có lẽ chính những bức tường không thể xâm phạm của họ đã khiến

họ tự cao tự mãn. Một khi những cánh cổng được đóng lại, những hàng rào
bảo vệ sẽ kiên cố và làm sao kẻ thù có thể tấn công họ? Kẻ thù của họ đã bị
ngăn cách bên ngoài những bức tường đó.

Không ai thèm dừng lại để nghĩ đến khả năng kẻ thù của họ đã ở bên

trong những cánh cổng. Không ai nghĩ kẻ thù của họ ở đó, ngay bên cạnh
họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.