NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 347

Ta nghĩ về con ngựa gỗ thành Troy khi khuấy tan sữa và đường vào

cốc cà phê.

Ta nhấc điện thoại.

- Văn phòng phẫu thuật, tôi là Helen - cô nhân viên tiếp khách trả lời.

- Tôi có thể gặp bác sỹ Catherine Cordell chiều nay không? - Ta hỏi.

- Ông có việc gì khẩn cấp không?

- Không hẳn. Tôi bị một khối u nhỏ trên lưng. Nó không đau lắm

nhưng tôi muốn cô ấy kiểm tra cho tôi.

- Tôi có thể sắp xếp lịch hẹn cho ông trong vòng hai tuần nữa.

- Tôi không thể gặp cô ấy chiều nay sau cuộc hẹn cuối cùng của cô ấy

với bệnh nhân sao?

- Tôi xin lỗi, ông… À xin hỏi ông tên gì ạ?

- Ông Troy.

- Thưa ông Troy, bác sỹ Cordell đã kín lịch đến tận năm giờ chiều và

cô ấy sẽ về nhà ngay sau đó. Hai tuần là điều tốt nhất tôi có thể làm cho
ông.

- Vậy thì thôi! Tôi sẽ nhờ bác sỹ khác.

Ta gác máy. Vậy là ta đã biết vào lúc khoảng năm giờ chiều, cô ta sẽ

ra khỏi văn phòng. Cô ta mệt mỏi nên chắc chắn sẽ lái xe thẳng về nhà.

Giờ là chín giờ sáng. Hôm nay sẽ là một ngày chờ đợi và hy vọng.

Trong suốt mười năm đổ máu, người Hy Lạp đã vây hãm thành Troy.

Trong suốt mười năm, họ kiên trì, chiến đấu với bức tường thành của quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.