NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 349

HAI MƯƠI MỐT

Thư ký Văn phòng Sinh viên của Đại học y Emory trông rất giống

diễn viên Doris Day. Đó là một cô gái tóc vàng hoe đã trưởng thành thành
một nữ y tá trưởng quyến rũ. Winnie Bliss đang đun một bình cà phê cạnh
hòm thư sinh viên. Trên bàn cô có một bát thủy tinh đựng kẹo bơ. Moore có
thể hình dung một sinh viên y khoa sẽ thấy thoải mái thế nào khi được ẩn
mình vào căn phòng này. Winnie đã làm việc ở văn phòng này gần hai mươi
năm. Vì không có con nên cô dồn hết tình thương của người mẹ cho những
sinh viên đến lấy thư ở văn phòng này hàng ngày. Cô mời họ ăn bánh quy,
tiết lộ cho họ những bí mật, tư vấn cho họ chuyện tình yêu và những điểm
thi kém. Mỗi năm, vào lễ tốt nghiệp, cô khóc sướt mướt vì một trăm mười
đứa con của cô sẽ xa cô. Cô nói với Moore tất cả những điều này bằng
giọng xứ Georgia. Cô mời anh ăn bánh quy và rót cho anh đầy cà phê. Và
anh tin cô. Winnie Bliss giống như một bông hoa mộc lan, không hề có chút
khô cằn.

- Tôi không tin nổi khi cảnh sát Savannah gọi cho tôi cách đây hai

năm - cô nói, nhẹ nhàng ngồi xuống ghế - Tôi đã nói với họ chắc chắn họ
đã nhầm lẫn. Tôi thấy Andrew Capra vào văn phòng này hàng ngày để lấy
thư. Cậu ta đúng là một thanh niên tử tế nhất mà anh mong gặp. Lịch sự,
không bao giờ nói một lời tồi tệ nào. Tôi thường nhìn vào mắt người khác,
thám tử Moore ạ, để họ biết là tôi đang nhìn họ. Tôi thấy một cậu bé tốt
bụng trong mắt Andrew.

Moore nghĩ đây là một bằng chứng cho thấy chúng ta dễ bị cái ác lừa

dối như thế nào.

- Trong suốt bốn năm Capra là sinh viên ở đây, cô có nhớ cậu ta thân

với ai không? - Moore hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.