NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 353

Anh cầm cuốn sách về phía góc phòng. Ở đó một ấm cà phê và một

đĩa bánh quy được đặt trên một khu bàn nhỏ. Anh ngồi vào chiếc ghế dễ
chịu, mở cuốn niêm giám sinh viên Đại học y Emory. Đã đến giờ nghỉ trưa.
Một đoàn sinh viên năm thứ nhất mặc áo khoác trắng vào văn phòng của cô
để kiểm tra thư. Trẻ con đã thành bác sỹ từ khi nào? Anh không thể tưởng
tượng sẽ giao cơ thể trung niên của mình cho một trong những người trẻ
tuổi này. Anh thấy những ánh mắt tò mò và nghe thấy cô Winnie Bliss thì
thầm.

- Ông ấy là một thám tử điều tra án mạng từ Boston - Đúng vậy, ông

già lụ khụ ngồi ở góc phòng.

Moore ngồi lún sâu hơn trên chiếc ghế, tập trung vào những bức ảnh.

Sau mỗi bức ảnh là tên sinh viên, quê quán và nơi sinh viên đó được nhận
thực tập. Khi lật đến bức ảnh Capra, anh dừng lại. Capra nhìn thẳng vào
máy ảnh. Đó là một thanh niên trẻ, tươi cười, ánh mắt thẳng thắn như không
che giấu điều gì. Đây là điều khiến Moore sợ nhất - những kẻ săn mồi đi lẫn
trong những con mồi mà không bị phát hiện.

Sau bức ảnh của Capra là tên chương trình tòa công sứ của hắn. Bác

sỹ phẫu thuật, Trung tâm y tế Riverland, Savannali, Georgia.

Anh tự hỏi có ai khác ngoài Capra đã đi thực tập ở Savannah không,

có ai khác sống ở thị trấn đó khi Capra sát hại những cô gái không. Anh lật
qua những trang giấy và thấy có ba sinh viên khác cũng được nhận thực tập
tại Savannah. Hai trong số đó là nữ, người thứ ba là một sinh viên nam châu
Á.

Lại là một ngõ cụt khác.

Anh cúi người về phía trước, hoàn toàn thất vọng. Cuốn sách rơi trên

đùi anh. Anh thấy bức ảnh thầy chủ nhiệm trường y đang cười với anh.
Dưới đó là khẩu hiệu của ông dành cho các sinh viên tốt nghiệp: “Để hàn
gắn thế giới.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.