NANA DU KÝ - Trang 115

Sugi bước ra thềm nhà, xỏ xăng đan vào và bước ra sân; vào những

buổi trưa trời đẹp thế này, anh thường thả Toramaru cho nó chạy chơi
ngoài khu đất riêng được rào vuông vức lại làm khu vực vui chơi cho
chó, do người anh rể chuyên đóng chuồng chó làm giúp.

“Tora ơi...!”
Anh vừa cất tiếng gọi, Toramaru đã rối rít vẫy cái đuôi xoăn tít chạy

ngay lại. Nó có sức bật cực tốt, đủ để nhảy vượt qua những cây cọc
rào cao chót vót, vì thế mỗi khi có khách tới, dù rất thương nhưng
Sugi vẫn phải xích Toramaru lại một chỗ. Các chuyên gia huấn luyện
chó đã dạy Sugi rằng chó săn cơ bản có hai loại, một loại kích thước
nhỏ, đủ để săn được một con hươu, và một loại có kích thước lớn, đủ
để săn cả một con sư tử. Toramaru rõ ràng thuộc loại thứ nhất.

Hôm nay và ngày mai chỉ có Miyawaki đến làm khách, nên Sugi

quyết định thả cho con chó chạy nhảy tự do.

“Chiều nay là Miyawaki đến rồi đấy, cậu bạn chung của bọn tao mà

tao hay kể cho mày nghe ấy mà...”

Sugi bắt đầu nuôi Toramaru từ ba năm trước, khi bắt đầu kinh

doanh khu nhà nghỉ, nhưng đúng lúc ấy, Miyawaki lại bắt đầu bận rộn
vì chuyển sang một chức vụ mới trong công ty nên cậu ta chưa có cơ
hội đến nhà nghỉ của hai vợ chồng lần nào. Sugi thỉnh thoảng có gặp
cậu ta trên Tokyo những lần anh lên mua nguyên liệu nấu ăn cho nhà
nghỉ, nhưng Chikako thì đúng là ba năm nay chưa được gặp lại cậu
bạn cũ, còn với Toramaru, đây sẽ là lần đầu tiên.

Trông cậu ta lúc nào cũng xoay như chong chóng nên tưởng vị trí

trong công ty phải đảm bảo lắm chứ, thế mà... xem ra việc quản lý
nhân sự cũng nhiều phức tạp khó khăn.

“Biết là lần đầu tiên mày gặp Miyawaki và Nana, nhưng chắc mày

có thể làm thân với họ nhanh thôi.”

Chỉ cần được vuốt ve vài cái, Toramaru sẽ hộc lên những tiếng sủa

ngắn vui vẻ. Đó là cử chỉ thân thiện chỉ có thể tìm thấy ở loài chó, chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.