NANA DU KÝ - Trang 133

“Cứ yên tâm, nhà ấy thích động vật lắm. Họ nuôi cả chó lẫn mèo,

đâu chừng năm sáu con gì đó.”

“Ồ? Cả mèo nữa cơ à?”
“Chikako vốn thích mèo hơn chó mà.”
“Thế à?” Miyawaki bỗng cười tươi roi rói. “Tớ cũng cực thích mèo

đấy. Tớ sẽ đến để thăm Shih Tzu, giá như được gặp cả lũ mèo nhà bạn
ấy thì càng hay.”

Trong lòng Sugi bỗng dâng lên cảm giác lo lắng kì lạ... Hai người

bọn họ có lẽ sẽ hợp nhau lắm đây.

Tối hôm đó, cậu nhận được điện thoại của Chikako, cô khen cậu

không tiếc lời vì hành động “dũng cảm” bỏ bài thi để cứu chú chó.

“Nhân tiện, sao cậu tìm được nó thế?”
Nếu là mình tìm thấy trước thì hay biết mấy, cậu không khỏi cay

đắng nghĩ thầm. Nhưng nếu người tìm ra nó trước là Sugi thì khả năng
cao cậu đã nhắm mắt làm ngơ. Và nói không chừng, lúc về có khi lại
vẫn thấy con chó lóp ngóp giữa kênh nước.

“À, ừ thì... đại khái có thể xem như tớ chỉ tình cờ đi ngang qua

thôi.”

Cậu đã định nói dối cho xong, nhưng chẳng hiểu sao từ tận đáy lòng

cứ như bị ai xát thủy tinh vỡ, tuy chưa đến mức rướm máu nhưng cứ
lạo xạo lợn cợn khiến cậu không thể chịu nổi đành phải nói ra.

“Nhưng người tìm thấy nó đầu tiên là Miyawaki cơ.”
“Tớ chưa nói chuyện nhiều với Miyawaki, nhưng xem ra cậu ta

cũng tốt tính đấy.”

Sugi nhận ra ngay lập tức sự quan tâm, thậm chí là mối thiện cảm

mà Chikako bắt đầu dành cho cậu bạn.

Từ đó, ba người bọn họ bắt đầu trò chuyện thân thiết, và rủ nhau

đến nhà Chikako thăm con chó Shih Tzu đi lạc mỗi khi có dịp.

Xưa nay mỗi lần đến chơi, Sugi vẫn giúp đỡ gia đình Chikako trông

coi chăm sóc vườn cây ăn quả, với cậu đó là chuyện thường. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.