NANA DU KÝ - Trang 137

Trái tim cậu bỗng chốc bay bổng trong một điệu múa hoan hỉ,

nhưng ngoài mặt thì giả vờ nhăn nhó thở dài “Biết rồi, biết rồi” với vẻ
bất đắc dĩ rất kịch.

“Tuyệt quá! Thật không? Không được nuốt lời đâu nha.”
Trông vẻ vô tư vòi hết thứ này đến thứ kia của Chikako, cậu biết cô

chưa bao giờ xem đây như một cuộc hẹn hò. Nhưng thôi kệ, trước tiên
cứ được thế này là tốt lắm rồi.

Dục tốc bất đạt.
Ngày đầu tiên của tuần cuối cùng trong tháng Bảy, Miyawaki đã

không đến chỗ làm đúng giờ. Cậu ta cũng không liên lạc gì trước, thật
khác hẳn tác phong tận tụy bình thường. Vừa miên man suy nghĩ xem
cậu bạn gặp phải chuyện gì, Sugi vừa bắt đầu công việc trước.

Cuối cùng, Miyawaki đến muộn một tiếng đồng hồ.
Lúc xin lỗi người lớn vì đến trễ, mặt cậu ta tái xanh, quai hàm banh

cứng.

“Nếu cháu thấy trong người không được khỏe thì nghỉ ngơi một lát

đi.”

Cha Chikako khuyên nhủ, nhưng Miyawaki chỉ đáp lại “Cháu

không sao” và cương quyết làm tiếp.

Bữa trưa hôm ấy ba người vâng lời cha mẹ Chikako đến nhà Sakita

ăn cơm. Sắc mặt Miyawaki càng lúc càng tệ.

“Cậu làm sao vậy? Có chuyện gì à?”
Miyawaki vẫn ngoan cố trả lời, “Không có gì cả.”
Thấy thế, Chikako vốn vẫn giữ im lặng từ đầu buổi chợt thẻ thọt

hỏi, “Có phải... con mèo của cậu gặp chuyện gì rồi không?”

Miyawaki mím chặt môi. Rồi mặt cậu ta nhăn lại như đang cố kiềm

nén... cho đến khi không thể giữ nổi nữa, những giọt nước mắt bắt đầu
tuôn như mưa xuống đầu gối.

Con mèo bị xe đụng, cậu ta nghẹn ngào không thành lời. Nghe đâu

cậu ta chỉ vừa biết tin sáng nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.