NANA DU KÝ - Trang 197

“Cũng không hẳn, thực ra là tại nó nằm trong góc nên dễ tìm.”
Bà thật thà đáp lại, rồi lại lập tức hối hận giá như mình nói dối theo

ý thằng bé thì hay hơn biết bao. Bản tính của bà đúng là hỏi gì đáp nấy
mà không hề cân nhắc. Vừa miên man suy nghĩ, bà vừa đối đáp với
Satoru những câu thật chẳng ra sao.

“Cái tên Nana có nghĩa là số bảy phải không?”
“Vâng, tại cái đuôi của nó gấp khúc hình số bảy đấy ạ. Dì xem

này...”

Satoru vừa định ôm con mèo chạy đến cho bà xem thì chợt “Ủa?”

một tiếng rồi nghiêng đầu nhìn lại, Nana đã chạy biến đi đâu mất.

Bất chợt...
“Ối ối?!”
Noriko kêu lên. Có gì đó lông lông mềm mềm vừa sượt qua chân

bà.

Cái chảo đang cầm trên tay rơi xuống đất, phát ra một âm thanh

chói tai. Bà lại hét lên, con mèo đã luồn qua chân bà chạy mất.

Nó chạy thẳng đến chỗ Satoru, thằng bé ôm lấy con mèo đang

phóng tới mà phì cười. Tiếng hét của Noriko như nghẹn lại trong
cuống họng.

Satoru vừa cười khổ vừa xin lỗi luôn miệng.
“Xin lỗi vì dì không thích mèo mà lại phải sống chung với chúng

cháu.”

“Dì cũng không ghét mèo, chỉ không thoải mái lắm thôi.”
Nghe như đang bào chữa. Lúc nhỏ bà từng trêu nhầm mèo hoang

nên bị nó cắn, khiến bàn tay phải bị sưng to, kể từ đó bà bắt đầu ngại
mèo.

Rồi bà chợt ngây người nhận ra: Satoru biết bà sợ mèo từ lúc nào

kia chứ?

“Nhưng con mèo ngày xưa của nhà cháu... dì không nhận nuôi

không phải vì dì sợ mèo đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.