NANA DU KÝ - Trang 199

Mà nếu Satoru xin mình dẫn nó đến thăm con mèo liệu mình có

đồng ý không? Bà đã từng hỏi Satoru, nhưng nó trả lời là không cần,
chuyện đó không liên quan gì đến con mèo.

Vì thằng bé trả lời là không cần, nên bà cũng không gặng hỏi, cuối

cùng chuyện con mèo cứ thế bị xếp vào quá khứ.

Mãi tới khi Satoru học cấp ba thì hay tin con mèo chết, thằng bé

liền dùng tiền làm thêm vào dịp nghỉ hè đi thăm mộ nó.

Bà đã rất hối tiếc, đáng lẽ ra khi con mèo còn sống, bà nên cho

chúng có cơ hội gặp lại nhau mới phải.

“Xin lỗi cháu, ngày xưa dì đã không hiểu tình cảm của cháu dành

cho con mèo. Giá như dì cho phép cháu nuôi nó thì tốt rồi...”

“Không sao đâu ạ, vì Hachi được nuôi nấng rất tử tế. Dì cũng giúp

cháu tìm người tốt nhận nuôi nó rồi mà.” Satoru vuốt ve Nana đang
khoanh tròn trên đầu gối. “Nhưng Nana với cháu quả thật có duyên
lắm ạ. Cháu rất cảm ơn dì vì đã cho phép nó đến ở cùng cháu.”

Nói đoạn thằng bé xoay mặt con mèo Nana hướng về phía bà.
“Này, Nana. Chào dì đi.”

❆❆❆

Chào cái gì mà chào, đây còn đang bực mình ấy chứ. Tại sao hả, là

vì bà Noriko này có hơi bất lịch sự với tôi đấy nhé. Biết là từ nay sẽ
sống cùng với Satoru ở đây, biết là phải tạo quan hệ tốt nên tôi đã cất
công chào hỏi bà trước. Hành động cọ cọ người vào chân là lời chào
thân ái nhất của họ nhà mèo đấy, “ối ối” cái gì mà “ối ối” kia chứ!
Làm như gặp ma giữa đêm không bằng!

... Mà thôi, dù sao bà cũng nhận nuôi cả tôi lẫn Satoru, nên cho qua

lần này vậy.

Ấn tượng đầu tiên có hơi tệ, nhưng cuộc sống chung của tôi và bà

Noriko đã bắt đầu như thế đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.