NANA DU KÝ - Trang 201

... Gần miệng thì làm sao nào?!
“Dì sợ nó cắn...”
Bất lịch sự quá mức đấy, thưa bà! Đây đã lịch thiệp tới nỗi bị bà

nắm đuôi mà còn kìm lại không cắn cho bà một cái cơ mà! Mà bà nắm
đuôi tôi chẳng phải chỉ có lần một lần hai nữa kìa!

Chỉ với câu nói vừa rồi cũng đủ đáng cắn cho bà một cái rồi!
“Không sao mà dì, coi nào.”
Dưới sự hối thúc của Satoru, Noriko lại run rẩy, run rẩy vươn tay

ra... Thật là, đã bảo câu nói vừa rồi của bà đáng cắn mà. Nào mọi
người, mau mau khen ngợi chú mèo chững chạc giỏi chịu đựng là tôi
đi!

Nhưng dù sao thì tôi cũng hiểu lý do vì sao Noriko cứ nhằm vào cái

đuôi của tôi rồi. Vì nó nằm xa miệng tôi nhất, theo logic của bà.
Nhưng nói thật nhé, tốc độ phản ứng của các loài động vật nói chung
khi bị sờ phải đuôi hay lưng còn nhanh hơn nhiều so với khi bị sờ từ
phía trước mặt đấy nhé.

“Êm quá...”
Còn phải nói, đây vốn tự tin mình có bộ lông mềm mại không thua

gì nhung lụa mà lại.

“Dì xem, trông Nana thích chưa kìa.”
Đính chính lại, tôi không hề thích thú gì với mấy cái động chạm ấy

đâu nhé, chẳng qua là chỉ muốn cho Noriko có cơ hội... học hỏi, thế
thôi! Thế này còn hơn lần nào cũng bị tóm lấy đuôi.

“Oái oái!”
Noriko đột nhiên hét lên và rụt tay lại. Tôi cũng giật thót, thu mình

lại, có chuyện gì thế?

“Cái cổ của nó. Nó cứ gầm gừ trong cổ họng ấy, ghê quá!”
... Lần thứ hai bất lịch sự rồi đó nha! Đây cảm thấy thoải mái thì

đây gừ gừ chứ sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.