NANA DU KÝ - Trang 66

“Nếu sau này còn cùng nhau về ngang đây thì mình sẽ tấp vào bãi

biển chơi một lúc nhé.”

Ồ, có cơ hội tấp vào à? Không biết lúc đó mình có may mắn tóm

được mùi vị biển cả ngon lành này không ta?

Khi cảnh biển đã lùi xa, tôi cuộn mình chợp mắt một lúc trên ghế

phụ lái, đến khi tỉnh giấc thì cảnh vật xung quanh đã là của một vùng
nông thôn nào đó, chiếc xe đa dụng màu xám bạc mải miết chạy
xuyên qua những cánh đồng và ruộng lúa trải dài xanh ngút mắt, hệt
như một con bọ nước khổng lồ đang băng băng giữa mặt hồ.

“Ồ, mày dậy rồi đấy à? Mình sắp tới nơi rồi.”
Đúng như Satoru vừa nói, chiếc xe xám bạc từ từ rẽ vào sân trước

của một nông gia rồi dừng lại.

Một gian nhà kho toát lên vẻ chân chất mộc mạc, đề cao tính thực

dụng và khả năng tận dụng không gian được dựng riêng, tách biệt với
nhà chính, trước sân đậu một chiếc xe tải loại nhẹ.

Tôi chuồi mình ra băng ghế sau, chui vào chiếc lồng đựng mèo

Satoru đã mở sẵn. Có một khoảng không gian quen thuộc cho riêng
mình mỗi khi phải vào một ngôi nhà xa lạ thì vẫn cảm thấy yên tâm
hơn.

Satoru mở cửa sau, xách chiếc lồng ra.
“Miyawaki!”
Nghe tiếng gọi, tôi hé mắt nhìn qua những chấn song và thấy một

người đàn ông mặc quần áo nông dân, đầu đội mũ rơm đang vẫy tay
chào Satoru.

“Lâu quá không gặp, Yoshimine!” Satoru cũng vui vẻ trả lời.

“Trông cậu có vẻ khỏe nhỉ!”

“Thì làm suốt ngày mà, không khỏe sao được. Trông Miyawaki

hình như hơi gầy đi hả?”

“Thật hả? Chậc, tại cuộc sống không lành mạnh ở thành phố đấy

mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.